"Tôi nán lại chờ cô,dù sao thì không biết có thể gặp lại lần sau hay không,nhưng nhờ có cô,mà tôi đã biết thêm được rất nhiều điều.
Cảm ơn cô trong những ngày qua nhé.
"Yên Vi mỉm cười,đưa cho cô ấy một chiếc vòng tay được làm bằng ngọc phỉ thúy.
"Hôm trước đi dạo kinh thành,tôi có ghé vào một ngôi chùa,mua cho cô một chiếc vòng ban phước lành,nhớ đeo mỗi ngày.
"Yên Vi cười nói.
"Cảm ơn cô.
"Bạch Mai Nam cảm kích nói,nhanh chóng đeo chiếc vòng vào trong tay.
Chiếc vòng phỉ thúy được làm rất vừa vặn với tay của người thiếu nữ.
"Tiểu thư,đã trễ giờ rồi,mong người hãy nhanh chóng.
"Người điều khiển ngựa thúc giục.
Nếu anh ta về trễ,hoàng thượng chắc chắn sẽ không để cho anh ta yên đâu.
Yên Vi gật đầu,nắm lấy tay Bạch Mai Nam,cp61 gắng lách người qua khung cửa nhỏ,cả người chồm ra bên ngoài,ghé vào tai Bạch Mai Nam, nói nhỏ:
"Hôm trước cô thắc mắc tôi xuyên đến đây là ai mà đúng không?Bây giờ tôi sẽ cho cô câu trả lời,tôi xuyên đến đây,may mắn như thế nào lại xuyên vào hoàng hậu.
Tôi là hoàng hậu của đất nước này.
"
Nói xong,cô buông tay của Bạch Mai Nam ra, nở một nụ cười vui vẻ,thu người lại vào bên trong xe ngựa,trấn an Hàn Thu và Lệ Chi vừa nãy thấy cô chồm người nguy hiểm như thế thì hết hồn hết vía.
Cô nói với người điều khiển xe ngựa có thể rời đi.
Rồi quay ra cửa xe,nói với Bạch Mai Nam:
"Nếu rảnh rỗi thì vào thăm tôi nhé.
"
Cô bỏ đi từ "cung" nhưng chắc chắn Bạch Mai Nam sẽ hiểu mà thôi,giọng nói Yên Vi xa dần theo chiếc xe ngựa.
Bạch Mai Nam nghe được những lời nói của Yên Vi thì sững sờ,dường như không thể tin được những gì mình vừa nghe.
Cô gái này tốt số thật,xuyên đến làm hoàng hậu luôn sao?Ha,ghê thật.
Vậy mấy ngày nay,cô được nói chuyện với hoàng hậu nương nương,lại còn làm bạn với cô ấy.
Đúng là trên đời chuyện gì cũng có thề xảy ra mà.
Vậy mà mấy ngày nay,Bạch Mai Nam cứ nghĩ, Yên Vi là con gái nhà nông nào,nào ngờ,nông ở đây lớn đến nỗi cô không thể ngờ được.
Hoàng hậu của Đại Thanh,hóa ra lại là cô ấy.
Còn nói