"Làm tốt lắm,mau đi tìm Lưu thái y thôi.
"Hai người gật gù,nhanh chóng di chuyển đến thái y viện.
Thái y viện là một cung được tu sửa lại,phía đằng trước là một phần sân rộng lớn chứa rất nhiều mâm được vá bằng tre,mỗi mâm như thế là một loại thảo mộc khác nhau dùng để chữa bệnh.
Bên trong được chia thành từng khu khác nhau,có khu dùng để pha chế thuốc,có khu dùng đựng sách,có khu là nơi cho thái y nghỉ ngơi.
Hai người đi đến,khiến cho mọi người trong thái y viện có chút sững sờ,không biết hai người tới đây tìm ai.
"Lưu thái y đâu?"
"Lưu thái y đang ở bên trong.
"Một người lên tiếng.
"Kêu ông ta ra.
"Lăng thị vệ lên tiếng.
"Hai vị tìm tôi?"Lưu thái y từ phía trong đi ra, giọng nói khàn khàn có lẽ là do đang ở trong độ tuổi trung niên.
"Ông là người giúp Hòa thượng tại sắc thuốc đúng không?"
"Dạ,đúng là tôi đã kê thuốc giải cho nương nương.
"Lưu thái y cảm thấy có chút không đúng,nhưng vẫn đáp.
"Không phải,ý chúng tôi là thuốc độc.
"Vương thị vệ phản bác.
"Hả?Không có,không có,hai vị đang nói gì vậy?"Lưu thái y chột dạ,nhanh chóng xua tan đi hàm ý.
"Ông không trốn được đâu,tôi nói cho ông biết,Hàn Triết đã bị dùng hình cho đến chết đi sống lại,cậu ta khai ra tên của ông,hay bây giờ tôi cho ông đi dùng hình giống cậu ta,nhé?"Vương thị vệ giọng nói lạnh như băng,đe dọa.
"Tôi còn nghe nói,ông có gia đình ngoài kinh thành,hay để tôi đưa họ vào đây nhìn ông bị dùng hình cho thêm đặc sắc?"Lăng thị vệ cũng không ngoại lễ,vỗ lên vai ông ta,hàm ý nếu muốn sống thì mau khai ra.
"Hai vị thị vệ,xin hãy tha cho lão già này,thực sự tôi không dám làm trái lệnh của Hòa thượng tại,dẫu ban đầu tôi cũng đã can ngăn, nhưng Hòa thượng tại kiên quyết muốn thử,tôi cũng không còn cách nào khác.
Xin hai người đừng đem người nhà của tôi vào.
"Lưu thái y lúc này đã bị dọa cho sợ hãi,vội vã khai ra.
Ông ta níu lấy áo của Vương thị vệ,mong Vương thị vệ có thể giúp ông ta nói vào lời.
"Nếu hoàng hậu nương nương khoan dung cho lỗi của