"Nương nương,xem ra Hòa thượng tại đó cũng biết điều.
"Thùy phi thở phào một tiếng nhẹ nhõm.
"Ha,phải,cô ta đúng là biết điều,cũng thông mimh mà tự nhận hết lỗi lầm về mình.
"Mai quý phi ngoài mặt thì tỏ vẻ không lo lắng,nhưng thật ra bên trong lòng thì lại có chút rối loạn.
Cô ta không sợ Y Phương sẽ mách với hoàng thượng,mà là sợ hoàng hậu sẽ không tin chỉ có một mình Y Phương,sợ hoàng hậu sẽ tiếp tục điều tra xem còn những ai.
Nếu thực sự lộ ra,e rằng,cô ta chắc chắn sẽ không toàn mạng,hoàng thượng dù có trọng dụng a mã của cô ta như thế nào,có khi cũng sẽ vì hoàng hậu mà mặc tất cả,ghét bỏ cô ta.
Mai quý phi cảm thấy có chút sợ sệt.
***
Nghĩ đến chuyện đó,Mai quý phi cảm thấy không còn hứng nói chuyện nữa,cô ta hời hợt trả lời rồi ra về.
Thùy phi cũng biết Mai quý phi chẳng còn để tâm tới cuộc trò chuyện giữa hai người,vì thế cũng mỉm cười nhìn Mai quý phi rời đi.
Nhìn Mai quý phi đi xa,nụ cười của Thùy phi cũng dần thu lại nụ cười của mình,khuôn mặt thờ ơ không một cảm xúc.
"Hừ,nghĩ mình là ai mà bày đặt vênh váo.
"Thùy phi khó chịu nói.
Chẳng qua Mai quý phi là người có chức vị cao, nên nàng ta mới làm thân với Mai quý phi,chứ thực chất,Thùy phi chẳng thể nào ưa nổi một con người như Mai quý phi.
Tất cả dáng vẻ hùa theo,cười tươi trước mặt Mai quý phi chẳng qua chỉ là múa rìu qua mắt thợ.
Thùy phi vừa mới quay trở lại hậu cung,tốt nhất nên tạo cho bản thân mình những mối quan hệ bền vững một chút,có người kề cạnh chống lưng thì vẫn tốt hơn là đơn phương độc mã một mình trong hậu cung này.
Mai quý phi không muốn ngồi kiệu,đi từng bước về cung của mình,đi được một đoạn,Mai quý phi cất tiếng:
"Lỡ như Hòa thượng tại khai ra thì sao?"Mặc dù cảm thấy câu hỏi này không cần thiết, nhưng Mai quý phi vẫn muốn nói ra.
"Nương nương,không có đâu,Hòa thượng tại lá gan nhỏ,a mã của người lại đang giam giữ gia đình Hòa thượng tại,chắc chắn Hòa thượng tại