Cuối cùng Tả Ninh vẫn không đi gặp cha mẹ của Thu Dật Bạch, bọn họ chưa suy nghĩ đến mức đó.Hơn nữa sáng sớm ngày hôm sau, đoàn phim ngồi xe đi vào trong núi ở tỉnh bên cạnh, chuẩn bị cho ba ngày quay phim.Phân đoạn này chủ yếu là sau khi nhà họ Phục miễn cưỡng vượt qua khủng hoảng kinh tế, công ty không thể chuyển mình, chuyện xưa người nhà họ Phục đến nông thôn khảo sát đất đai.Cốt truyện rất đơn giản, chỉ là phải thật chân thực, đoàn phim đến một làng quê hoàn cảnh không tốt lắm, điều kiện sinh hoạt có chút cực khổ.Đến nơi đã là giữa trưa, mọi người đều được sắp xếp ở tại một cái viện lớn, trong viện có hai tầng lầu nhỏ, mỗi tầng có ba phòng, vừa đủ cho cả nam lẫn nữ.Mỗi gian phòng bị ngăn cách hai gian trong ngoài có hai chiếc giường, mỗi gian nhỏ có hai chiếc giường, Tả Ninh ở căn phòng tầng hai, bên ngoài là cô và Tiểu Lâm, bên trong là Giang Thuần Tâm và trợ lý của cô ấy.Người ở bên trong muốn ra ngoài đều phải đi qua gian này, thật sự không có cảm giác riêng tư.Tả Ninh mở túi hành lý ra lấy vài vật dụng, Tiểu Lâm nhìn đến cái hộp gỗ màu đỏ, không nhịn được cười nói: "Chị Tả Ninh chị cũng yêu cái đẹp quá đi, đến nông thôn đóng phim còn mang theo trang sức? Nhưng em cũng không thấy chị đeo nha!"Tả Ninh cười cười: "Mang theo bên người đã thành thói quen, không có nó chị không thể ngủ được."Ảnh chụp và vòng ngọc, cô đi đến đâu cũng mang theo, ảnh chụp vẫn còn tốt, đôi khi không tiện mang theo khung ảnh, còn có thể xem ở trên di động. Còn vòng ngọc, cô luôn giữ bên mình.Đáng tiếc chiếc vòng rất dễ vỡ, cô vẫn là không thể mỗi ngày mang trên tay, sợ làm vỡ."Chiếc vòng này nhất định là quà đạo diễn Thu tặng chị?" Tiểu Lâm cười cười mờ ám, "Có khi nào là bảo vật gia truyền nhà họ không? Anh ấy dẫn chị đi gặp người nhà sao? Hai người sẽ kết hôn sao?"Tả Ninh còn chưa kịp nói gì liền nghe thấy một giọng nói lạnh lùng mỉa mai: "Chị Tả Ninh vô cùng hấp dẫn của chúng ta sao có thể bỏ được mà kết hôn? Nếu gả vào nhà họ Thu, người nhà họ Thu sao có thể cho phép chị ấy câu dẫn người đàn ông khác? Loại này không thể ăn được, đúng không chị Tả Ninh?"Giọng nói truyền từ gian phòng bên cạnh là của Giang Thuần Tâm, hôm nay sáng sớm thấy cô ấy, Tả Ninh liền cảm thấy không thích hợp, đôi mắt đỏ hoe, sắc mặt thì trắng bệch như là đã khóc rất lâu.Từ sự việc hot search lần trước, cô ta đối với Tả Ninh không còn nhiệt tình như hôm tiệc khởi quay nữa, thậm chí thường xuyên mang theo địch ý, nhưng quan hệ lạnh nhạt cũng không sao còn chưa đến mức châm chọc ra mặt như hôm nay.Tiểu Lâm trước giờ luôn che chở cho Tả Ninh, hiện tại nghe Giang Thuần Tâm nói vậy, tự nhiên khó chịu nhưng đối phương là người phụ nữ của Du tổng cho nên cô không dám nhiều lời, chỉ có thể tức giận mà nhìn cô ta.Tả Ninh cười khẽ một tiếng, không để ý mà kéo Tiểu Lâm đi ra ngoài: "Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm."Ở một góc sân là lò lửa, có chiếc bàn gỗ ở giữa, trên bàn lúc nãy dân làng đã bày đồ ăn và trái cây ra, thoạt nhìn rất phong phú.Thấy Tả Ninh ăn rất ngon miệng, Thu Dật Bạch rốt cuộc cũng yên lòng: "Anh còn lo lắng em ăn không quen.""Em không kén ăn như vậy, rất dễ nuôi.""Em là đang ám chỉ anh phải nhanh chóng cưới em?"Tả Ninh không nói gì trừng mắt liếc anh một cái, tiếp tục ăn cơm, lại nghe anh nói: "Nơi này sao có thể ở được? Anh chuẩn bị cho em khăn trải giường và đệm chăn để ở trong xe, lát nữa em lấy đi.""Thu Dật Bạch, đừng nuông chiều em như vậy được không? Em thích ứng hoàn cảnh rất tốt, dù nơi này có gian khổ hơn mười lần em vẫn có thể chịu được."Cô nói vậy chỉ muốn làm Thu Dật Bạch yên lòng, ai ngờ tên này lại hiểu sai ý của cô, bộ dáng đau lòng nhìn cô: "Em phải chịu khổ như vậy sao? Đều do anh đến quá muộn, anh hứa, về sau sẽ không để em phải chịu khổ nữa."Loại tình huống này, Tả Ninh cảm thấy chính mình hẳn là cảm động sắp khóc mới đúng nhưng nhìn bộ mặt nghiêm túc của Thu Dật Bạch cô lại không nhịn được cười ra tiếng: "Thu Dật Bạch