Tả Ninh vừa mở cửa phòng bước vào, đã bị thân hình cao lớn của Thu Dật Bạch ép ở trên tường, hai người môi lưỡi giao hòa một lúc lâu anh mới thở hổn hển buông cô ra: "Nói cái gì với Cao Hạ?""Còn không phải cảm ơn anh ta đã giúp em chuyện lớn như vậy?""Còn gì nữa."Hơi thở ấm áp thổi bên tai, cô chỉ cảm thấy thân tê dại: "Còn có nói với anh ta...A Thu Dật Bạch..."Tay phải anh trực tiếp luồn vào trong váy cô, cách lớp quần lót mỏng chơi đùa hoa huyệt."Bảo bối, em sao lại ướt thế này?" Anh đem tay phải vươn lên giơ giơ trước mặt cô, "Em xem cách lớp quần lót mà vẫn chảy ra tay anh, em có phải rất muốn anh hay không?"Nhìn chất lỏng trong suốt trên tay của anh, Tả Ninh sắc mặt ửng hồng, vừa xấu hổ vừa giận dữ trừng mắt với anh: "Anh không biết xấu hổ.""Anh xấu hổ để làm gì? Muốn em là đủ rồi." Tay của anh một lần nữa chen vào giữa hai chân cô, chậm rãi kéo ra quần lót ren, không ngừng xoa bóp hoa hạch mẫn cảm."Nói cho anh biết, có phải ở trong thang máy liền ướt không?"Tả Ninh cắn môi gật gật đầu lập tức thấy anh cười khẽ một tiếng: "Vậy em còn dám đem bộ dáng này vào phòng người đàn ông khác?""Ưm...Nhẹ chút..." Thân dưới ngứa ngáy làm cô có chút run rẩy, tay nhỏ không tự giác mà duỗi đến thân dưới của anh sờ soạng."Xem ra bảo bối thật là đói bụng." Giọng của anh trầm thấp, nghe ra quả thực gợi cảm đến chết người,"Đừng nóng vội, ai kêu em vừa rồi bảo anh trở về? Anh chỉ có thể tự giải quyết một lần, hiện tại xem em."Tả Ninh rũ mắt nhìn chằm chằm thân dưới của anh, duỗi tay kéo dây kéo xuống, cách quần lót chậm rãi vuốt ve côn thịt.Thu Dật Bạch rên lên một tiếng, cúi đầu nhẹ nhàng gặm cần cổ non mịn của cô, một bàn tay duỗi đến phía sau lưng cô cởi bỏ váy áo và áo lót, không ngừng xoa nắn lên hai bầu ngực tuyết trắng.Tả Ninh thở gấp liên tục, dựa lưng vào tường, lấy côn thịt từ trong quần lót ra, tiếp tục vỗ về chơi đùa.Tay nhỏ mềm mại tinh tế của cô mang theo một chút lạnh lẽo, côn thịt đỏ tím bị cô gắt gao cầm lấy, thực mau liền to thêm một vòng."Bảo bối...Nhanh nữa lên..." Thu Dật Bạch hít hà một hơi cúi đầu ngậm lấy một bên đầu ti của cô, một tay xoa nắn bầu ngực bên kia, tay còn lại chậm rãi thọc vào rút ra ở hoa huyệt của cô."Ưm a...Thu Dật Bạch..." Cô ngửa đầu thở dốc, giữa trán đã xuất hiện một lớp mồ hôi.Thu Dật Bạch rút tay ra, đứng thẳng lên, giọng nói khàn khàn: "Bảo bối, tự mình bỏ vào đi."Tả Ninh nắm côn thịt trong tay đặt giữa hai chân, hoa huyệt quá ướt át, cô lại cảm thấy sốt ruột, rất nhiều lần chưa thể cắm vào được làm cho cô bất mãn mà ưm một tiếng.Thu Dật Bạch cúi đầu hung hăng hôn lên cái miệng nhỏ mê người của cô đồng thời duỗi tay nắm lấy côn thịt của mình, eo khẽ động liền cắm vào bên trong tiểu huyệt ướt nhẹp.Hai người đồng thời thỏa mãn mà than nhẹ một tiếng, Thu Dật Bạch gắt gao nắm eo cô mãnh liệt đưa đẩy."Mới ba ngày không muốn em, anh cảm thấy anh sắp nghẹn đến chết, em nói em có phải là yêu tinh hay không?""Ừm...Chỉ ăn anh...A...Đừng...Đừng sâu như vậy...""Sâu như vậy mới làm em thoải mái..." Thu Dật Bạch dường như nghiến răng nghiến lợi mà nói, "Nhớ kỹ lời em nói, chỉ ăn anh...chỉ cho anh làm...""Ưm...Thu...Thu Dật Bạch...Anh không mang bao...""Kỳ an toàn không sao....Không mang mới thoải mái..." Mồ hôi nhễ nhại trên khuôn mặt tuấn tú của anh chậm rãi rơi xuống, đôi mắt sớm đã bị tình dục bao phủ, "Bảo bối, xoay người đi."Thấy anh rút ra côn thịt, cô nghe lời mà xoay người, hai tay chống lên tường, tự giác nhếch mông lên.Nhìn hoa huyệt của cô lúc khép lúc mở, mật dịch chảy ra không ngừng, yết hầu của anh không ngừng kích thích, thân dưới trướng đến phát đau nhưng anh vẫn thực mau từ trong ngăn kéo lấy ra áo mưa, mang lên rồi sau đó đột nhiên cắm vào.Anh thật không thích mang bao tiến vào hoa huyệt của cô, nhưng mà cô lo lắng sẽ mang thai, anh chỉ