Du Hạo Nam không ra khỏi thang máy, chỉ ấn mở cửa, ý vị thâm trường nhìn Thu Dật Bạch bên ngoài: "Nếu không bảo hộ được cô ấy, vậy nên duy trì khoảng cách với cô ấy, đừng làm cho cha của cậu có được cơ hội đến bắt nạt cô ấy."Cao Hạ vừa ra khỏi thang máy, chuẩn bị trở về phòng mình khi nghe những lời này trong nháy mắt cũng dừng lại.Đồng tử Thu Dật Bạch hơi co lại, lạnh lùng hỏi: "Cậu có ý gì?"Du Hạo Nam không nói gì nữa, chỉ nhìn Thu Dật Bạch mà cười khiêu khích, chờ cửa thang máy chậm rãi đóng lại.Sắc mặt Thu Dật Bạch càng thêm khó coi, gắt gao nhìn chằm chằm Tả Ninh: "Cha của anh... Tới tìm em?"Tả Ninh gật đầu."Chuyện khi nào? Vì sao không nói với anh? Ông ấy tìm em nói cái gì?"Tả Ninh cúi đầu nhìn mũi giày của mình, trầm mặc một lát mới nói: "Vốn nghĩ rằng nghiêm túc xác định quan hệ giữa chúng ta, nên quyết định không nói với anh, em cho rằng chúng ta ít nhất sẽ có thời gian từ từ nói chuyện, không nghĩ tới... Ông ấy chờ không kịp, thế cho nên mới xảy ra sự việc đêm đó."Thu Dật Bạch chỉ cảm thấy cả người lạnh lão: "Đêm đó... Là ông ấy sắp xếp?""Phải."Trong không khí im lặng, Tả Ninh thậm chí có thể nghe được tiếng Thu Dật Bạch cắn răng, loại phẫn nộ này hàn ý như thấm vào xương cốt."Như vậy, ông ấy tìm em nói chuyện gì?""Một vài chuyện... Em không muốn nhắc lại chuyện cũ, còn cả hôm khởi quay đó, em cùng... Anh trai anh, bị người ta chụp lén, ảnh chụp... Hiện tại ở trong tay cha anh."Cao Hạ ở một bên im lặng rũ mắt đột nhiên ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn Tả Ninh.Thu Dật Bạch nắm chặt tay đến mức gân xanh nổi lên: "Ai chụp?""Giang Thuần Tâm, chắc cũng là cô ta đưa cho cha anh."Thấy Thu Dật Bạch xoay người đi hướng thang máy, Tả Ninh túm lấy anh: "Thu Dật Bạch, anh trở về nghỉ ngơi trước có được không? Anh nhìn bộ dáng hiện tại của anh đi, anh đã bao lâu không nghỉ ngơi rồi?"Hốc mắt Thu Dật Bạch nóng lên, ngơ ngác đứng hồi lâu mới nhẹ giọng nói: "Ninh Ninh, có phải anh... Làm em rất thất vọng?"Tả Ninh dừng một chút, mới mỉm cười lắc đầu: "Không hề, anh rất tốt, em vẫn luôn cảm thấy trên đời này anh là người bạn trai hoàn mỹ nhất. Chẳng qua, giữa chúng ta tồn tại quá nhiều vấn đề, em biết anh có khúc mắc, kỳ thật... Em cũng có, hai ngày nay trong lòng em rất loạn, không biết đối mặt với anh thế nào, quan hệ giữa chúng ta... Hiện tại thật kỳ quái."Cô thở dài, cười nhẹ nói tiếp: "Nói trắng ra, em có chút mệt mỏi, em nghĩ... Chúng ta nên cho nhau một chút thời gian, trước tiên anh nên nghỉ ngơi thật tốt, đừng nghĩ gì cả, tỉnh táo lại rồi nói chuyện, có được không?"Trầm mặc một hồi lâu, Thu Dật Bạch mới miễn cưỡng tươi cười: "Được, nghe theo em.""Vậy anh...." Tả Ninh vốn định nói trở về phòng nhưng nhớ đến sự việc xảy ra đêm hôm đó, cô lại lập tức sửa lại lời nói: "Anh có muốn trở về phòng không?""Đã an bài tốt, anh ở... Đối diện, nếu có việc, em cứ tìm anh.""Thu Dật Bạch.""Hả?""Em cùng Du Hạo Nam, không có chuyện gì, thế cho nên anh không cần suy nghĩ nhiều, nghỉ ngơi thật tốt.""Được."Cao ốc tập đoàn Châu Nhĩ, phòng khách tầng cao nhất.Thời điểm Du Hạo Nam tới, Giang Thuần Tâm đã sớm chờ ở đó. Nhìn ra được cô ta đã tỉ mỉ trang điểm, trên mặt lộ rõ sự chờ đợi.Chỉ là đón nhận khuôn mặt âm trầm cùng ánh mắt lạnh băng của Du Hạo Nam, tươi cười trên mặt cô ta lập tức tiêu tán không thấy tăm hơi."Chủ tịch Du..."Du Hạo Nam chậm rãi ngồi vào ghế da màu nâu, chân dài bắt chéo, ánh mắt thâm trầm, tỉ mỉ đánh giá cô gái trước mặt, sau đó chậm rãi mở miệng: "Em theo tôi bao lâu rồi?""Đã 2 năm.""2 năm...." Du Hạo Nam nhàn nhạt lặp lại: "Thời gian 2 năm, đủ để tôi hiểu em nhưng đáng tiếc, em còn chưa đủ hiểu về tôi."Giang Thuần Tâm vội vã giải thích: "Không, em rất hiểu anh.""Phải không?" Du Hạo Nam cười nhẹ: "Vậy em nói cho tôi biết, cái loại dưới mí