Sau một ngày dài bị deadline dí tới mông, Lục Vân ấn nút chuyển mail gửi đi bản báo cáo, sau đó liền gục mặt xuống bàn ngủ li bì.
Thật là mệt quá...
Cậu được tuyển vào làm việc trong công ty quốc tế này đã được năm năm rồi. Lương cao nhưng năng lực bỏ ra cũng phải xứng đáng với đồng tiền nhận được. Lục Vân càng ngày càng thấy cơ thể mình đang tiến gần đến mức báo động. Có lẽ là vài năm, vài tháng hay đơn giản là ngủ một giấc sâu, sau đó cậu sẽ mãi mãi không thể tỉnh dậy nữa.
...
"Ân...ư..." Giây đầu tiên lấy lại ý thức, Lục Vân nghe thấy tiếng ai đó đang rên rỉ đứt quảng. Ngay sau đó cơ thể cậu bị ép buộc chuyển động, da thịt va chạm vang lên những tiếng bạch bạch dâm mĩ khiến cậu bàng hoàng xen lẫn sợ hãi.
Có trộm! Hơn nữa cậu đang bị hắn ta @#&@##&₫@...!?
Cậu cố gắng mở to mắt nhìn tên hung thủ đang làm chuyện kinh tởm với cơ thể mình nhưng mí mắt cứ nặng trĩu tựa bị bóng đè, cố gắng mấy cũng không cách nào mở lên nỗi.
Đột nhiên một đoạn kí ức ào ạt như nước suối không ngừng chảy vào đầu cậu.
Sau đó cậu nhận ra, mình xuyên không rồi. Xuyên vào chính cuốn truyện đam mỹ np đầu tiên và tâm đắc nhất mà cậu đã đọc khi còn học cấp ba. Dù cậu là hủ nam nhiều năm nhưng tính hướng lại là trai thẳng 100%. Cậu chưa bao giờ nghĩ mình sẽ xuyên không, cũng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ bị đè!
Lục Vân bất lực buông xuôi. Nhưng điều này chưa phải thứ khiến cậu hoang mang nhất mà chính khoái cảm đang không ngừng truyền đến từ hậu huyệt sau mỗi cú thúc sâu của đối phương mới thật sự làm cậu sợ hãi.
"Cậu bị cái gì thế này? Cậu bị cái gì thế này!"
"A....ha....ân...ah...." Ngay khi nhận ra tiếng rên ngọt liệm hút hồn kia không phải của ai khác mà do chính cậu phát ra, Lục Vân thật sự muốn bật dậy một dao đem chính mình giết.
"Tiểu Vân... thoải mái không? " Một giọng nam trầm ấm thâm tình kêu gọi, bên dưới lại không an phận đưa đẩy.
"Ưm....hức..." Tiểu anh đào trước ngực đột nhiên bị ngậm lấy chơi đùa, Lục Vân không khống chế được mà nức nở thành tiếng.
Có lẽ bị âm thanh này kích thích, nam nhân vốn ôn nhu cày cấy đột nhiên ngừng lại.
" Ơ, sao lại... Sao lại to ra nữa rồi?! Không... Không... Không cần...."
"Tiểu Vân, là em ép anh." Nam nhân chém đứt dây tự chủ, đem hai chân Lục Vân giang rộng sau đó liền mạnh mẽ động eo một lần nữa đưa toàn bộ đại nhục bổng vào sâu bên trong hậu huyệt.
"Ưm... ah... quá... quá sâu.... hức... không được... đừng tiến vào nữa... ah... ahhh..."
Điểm mẫn cảm đột nhiên bị đâm vào, khoái cảm điên cuồng xông đến khiến cậu lập tức bắn tinh.
"Tiểu yêu tinh."
Trước khi ngất, cậu nghe thấy tiếng cười khẽ cùng tiếng mắng của ai đó.
Sáng hôm sau Lục Vân nửa tỉnh nửa mê từ trong giấc ngủ mệt mỏi mở mắt.
"Hửm?" !!!!!
Tên này cư nhiên.... cư nhiên để cả đêm không rút ra. Biến thái! Dâm tặc!
Lục Vân chuyển động eo nhỏ, cố gắng giải thoát cúc hoa đáng thương của mình ra khỏi hung khí đang cứng rắn nóng bỏng bên dưới.
"Ahhh! Ân....ân....không...."
Thời điểm sắp rút ra hết, côn thịt bên dưới không hề báo trước đột nhiên bị thúc sâu vào. Lục Vân cũng bị đã sớm tỉnh dậy người nào đó ôm lấy eo từ phía sau, tiếp tục cày cáy.
"Ah...ah...ca ca...ngươi...ngươi tha cho ta đi....hức...ca..."
Điểm mẫn cảm liên tục bị đâm vào, cậu thực sự chịu không nổi liên tục nức nở xin tha. Nhưng người đàn ông biến thái vẫn không chịu tha cho cậu. Bên trên ôn nhu hôn môi trấn an cậu nhưng bên dưới lại điên cuồng ra vào tạo thành tiếng nước lép nhép dâm đãng không ngừng vang khắp phòng.
"Tiểu Vân, ngoan. Em rất thoải mái không phải sao? Không cần sợ." Lục Cảnh Sâm thì thầm bên tai Lục Vân, cũng thuận tiện vương lưỡi liếm một vòng quanh vành tai trắng nõn ngon miệng của cậu.
"Quá... quá thoải mái... ca... em muốn... em muốn bắn... ah..."
Lục Cảnh Sâm nhìn cậu mệt mỏi cũng