Lần này Lý Giai Tuệ không dám chậm trễ, cô lúc đầu vào còn tưởng có chuyện lần trước xảy ra Cảnh Đình Lân sẽ gia tăng kết giới của bùa chú.
Ai ngờ may mắn lúc cô vừa lại xung quanh không có kết giới, Lý Giai Tuệ đem theo mấy lá bùa mang ra tạo cho mình kết giới làm cái chắn bao vây xung quanh, tránh đi lệ khí ảnh hưởng nhanh chân bước xuống tầng hầm.
Đây là cơ hội cuối của cô, hệ thống nói nếu lần này thất bại coi như cô đừng mơ tưởng gì tới phần thưởng.
Tới cả quay về thế giới của mình cũng đừng mơ!
Lý Giai Tuệ âm thầm siết chặt tay, ánh mắt hiện lên hận ý.
Không phải bị hệ thống dụ dỗ, cô đời nào đồng ý cùng nó đi tới cái nơi quái quỷ này làm nhiệm vụ.
Giờ còn dám buông lời uy hiếp, không phải cô không có cách đành phải hạ mình trước hệ thống thì hệ thống đã bị cô đem ra cho vai chính băm tám trăm lần.
Hệ thống nếu biết Lý Giai Tuệ giờ phút này đang nghĩ cái gì nó sẽ trực tiếp khinh bỉ cười, suy nghĩ hoang đường như vậy đúng chỉ là có mấy kẻ ngu ngốc tham lam bị nó dụ dỗ mới nghĩ ra thôi.
Nó vốn dĩ đến từ ba ngàn thế giới trong còn nằm ở một trong bản truy nã của toàn tinh tế, mà nguyên do nó không bị bắt được chính là nó không có thực thể.
Hệ thống có thể hoá thành đoàn không khí bám vào người khác, hoặc thậm trí có thể trực tiếp xâm nhập vào trong đại não để lẫn trốn.
Vậy mà một kẻ đến từ tiểu thế giới nhỏ nhoi còn không thuộc trong tinh tế như này mơ tưởng bắt hắn, nằm mơ!
Đợi có thể làm thế giới này tan vỡ thu thập năng lượng từ thế giới toát ra có thể gia tăng sức mạnh cho nó, vậy thì bọn cảnh sát tinh tế kia cũng đừng hòng tìm được nó.
Chính nghĩ như thế, Lý Giai Tuệ cũng vừa lúc đứng trước cánh cửa.
Hệ thống nhìn thấy gấp không chờ được lên tiếng thúc giục.
[ Mau, mau xé nó xuống! ]
Lý Giai Tuệ nhíu mày không vui với thái độ này của hệ thống nhưng cô cũng cam chịu vươn tay xé xuống lá bùa, ai ngờ vừa chạm lá bùa liền truyền ra dòng điện lưu giật cả người cô tê dại.
Hệ thống nghẹn, nó phẫn nộ la lên.
Chỉ còn một chút nữa thôi!
[ Sao lại thế này! Mau thử lại đi! ]
Lý Giai Tuệ cắn răng vươn tay thử lại lần nữa, lần này từ lá bùa truyền ra điện lưu mạnh hơn lần trước.
Trực tiếp đem Lý Giai Tuệ đánh bay, lá chắn kết giới cũng nứt vỡ.
Cả người đau đớn làm cô không ngừng ho khan, tầm mắt xuất hiện một đôi giày da.
Lý Giai Tuệ mở to mắt kinh ngạc ngẩng đầu, lập tức cô bị người đến hoàn toàn làm hoảng sợ.
C...Cảnh Đình Lân sao lại ở đây?!
Hệ thống cũng kinh ngạc nhưng nó không dám ra tiếng, trực tiếp ẩn đi bản thân.
Tuy nó "thần thông" nhưng cũng có hạn chế, nó đã là kẻ xâm nhập trốn đi ý chí thế giới bày trừ lại không thể trốn được khí vận chi tử rà quét, nếu một khi để khí vận chi tử phát hiện nó sẽ trực tiếp bị mạnh mẽ đuổi ra.
Đối với nó hại nhiều hơn lợi.
" Đây là lần thứ hai, vì sao muốn cởi bỏ phong ấn? "
Cảnh Đình Lân từ trên cao nhìn xuống thanh âm nhàn nhạt, gương mặt lại nhìn không ra cảm xúc là giận hay không.
Lý Giai Tuệ không vì vậy mà dám thở phào nhẹ nhõm, ai không biết nhưng cô là rõ ràng nhất.
Từ nhỏ cùng Cảnh Đình Lân lớn lên Lý Giai Tuệ liền thấy người này không hề đơn giản, không rõ hỉ nộ, tính cách tâm lí còn rất quái dị.
Lý Giai Tuệ kiềm chế sợ hãi ra vẻ mờ mịt, môi mấp máy muốn lên tiếng.
" Nghĩ kĩ rồi hãy trả lời tôi.
Nhã Yên, em biết tôi trước giờ không thích kẻ nói dối.
"
Lời còn chưa ra khỏi miệng đã bị Cảnh Đình Lân đánh gãy, Lý Giai Tuệ mặt càng trắng.
Hắn biết rồi? Hắn thật sự biết?!
" Cảnh ca ca, em không phải.
Em thật sự không muốn như vậy, là..là có thứ trong đầu em bắt em phải làm.
Đúng, nó đe doạ em.
Em không thể làm gì được nó, em sợ hãi lắm Cảnh ca ca...!"
Lý Giai Tuệ bỏ qua cảm giác đau nhứt cả người bò về phía trước khóc lóc nắm lấy chân hắn, Cảnh gia trước giờ hễ có si có ý đồ hãm hại, muốn diệt trừ Cảnh Đình Lân.
Nhẹ thì bị đuổi ra Cảnh gia, nặng thì đều bị mang đi luyện chế linh hồn chịu dày vò tra tấn.
Lý Giai Tuệ là vô tình biết được cái tầng hầm giam giữ những kẻ đó, lúc đó cô sợ đến muốn ngất đi.
Bề ngoài đạo mạo quân tử chỉ là ngụy trang, dưới lớp ngụy trang kia người này thật sự là kẻ điên! Lý Giai Tuệ đáng lẽ không nên bị sự dung túng giả dối của hắn lừa gạt mà quên mất điều đó.
" Em hoảng sợ như vậy làm gì, tôi không ăn thịt em.
Tôi chỉ không thích thứ gì vượt qua tầm kiểm soát của mình, càng không thích kẻ nói dối.
"
Cảnh Đình Lân quỳ một gối xuống, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô.
Tiếng nói đột nhiên mềm nhẹ xuống như thì thầm với người mình yêu, Lý Giai Tuệ càng nghe sắc mặt huyết sắc càng rút đi.
Cả người không ngừng run rẩy nhìn người trước mặt vẻ mặt hiện lên tia điên cuồng bệnh trạng, xung quanh bao phủ lên một tầng khí đen càng ngày càng dày.
" Cảnh...Cảnh ca