Người còn sống cuối cùng kia là nhân viên quản lí kí túc xá tên Cửu Hàn, y cũng có em trai học tại trường này cũng ở trong kí túc xá.
Hôm xảy ra hoả hoạn y muốn cứu em trai mình nhưng chỉ có thể bất lực nhìn bọn trẻ kêu gào đau đớn, bởi vì cánh cửa bị phong ấn cho nên Cửu Hàn không thể mở ra được.
Từng người từng người chậm rãi hoá thành một thi thể cháy đen co quắp ngã xuống, Cửu Hàn hoảng loạn mặc cho bàn tay bị độ nóng từ trong phòng toả ra làm phỏng.
Lúc đó hiệu trưởng vừa lúc chạy đến.
Cửu Hàn thất thố túm lấy quần áo của gã cầu cứu.
" C...Cầu ông giúp...giúp...e...em trai tôi cùng bọn trẻ!...!"
Hiệu trưởng thương tiếc chấn an Cửu Hàn, nhưng lời gã nói ra lại như ác quỷ thì thầm.
" Không sao, bọn trẻ chết rồi mới tốt.
Nếu không...!còn uổng tôi chuẩn bị lâu như vậy, yên tâm cậu chính là vật chứa quan trọng cho nên tôi sẽ không để cậu chết được.
"
Cửu Hàn mở to mắt kinh hoảng nhìn người đàn ông trước mặt, gương mặt hiền từ của thầy hiệu trưởng cùng tính cách hoà nhã của gã giờ phút này trong trận hoả hoạn bị ngọn lửa nhấm nuốt sạch sẽ, chỉ còn lại một bộ da người bị ác quỷ đội vào...!Cửu Hàn bị đem đi luyện hoá thành vật chứa của lệ quỷ, linh hồn cùng thể xác chậm rãi bị gặm nhắm ăn mòn.
Chịu hết thống khổ da thịt thối rửa rồi lại tiếp tục trọng tố, ký ức dần mơ hồ ánh mắt cũng tan rã thay thế thành một đôi chỉ có tròng đen đôi mắt.
Lệ quỷ chiếm được thể xác của Cửu Hàn tạm thời ngủ đông để củng cố lại lực lượng, hưởng thụ "chất dinh dưỡng" từ những đứa trẻ xấu số...!Lúc đó ông của vai chính phát hiện được oán khí quá nồng tìm lại, tình cờ thấy được khu kí túc xá tràn ngập dày đặc quỷ khí bao trùm.
Nặng nề, thê lương...!Ông không đành lòng muốn đem tất cả siêu độ ai ngờ bị trận pháp ngăn cản, còn đánh thức lệ quỷ.
Một người một quỷ đánh lên tới, lệ quỷ vì giữa đường đánh thức lệ khí vẫn chưa bổ toàn hết bị ông của Cảnh Đình Lân phong ấn lại nhốt bên dưới tầng hầm...!Sau đó ông muốn tiếp tục tìm tòi phá trận pháp, hiệu trưởng thừa cơ đánh lén may mắn ông của vai chính có chuẩn bị vật bảo mệnh.
Tạm thời để lệ quỷ áp chế ở đó trở về, nào ngờ hiệu trưởng lại dựa vào trận pháp ông của vai chính để lại sửa thành hoả trận luyện hoá.
Rốt cuộc cuối cùng sự việc bại lộ, hiệu trưởng có lẽ là được hệ thống mang đi khỏi thế giới này.
Cho nên sau lại không có ai tìm ra được gã nữa, thân phận của gã quá mơ hồ...
" Từ ca...!"
Cao Tuấn không vui đem đầu của hắn xoay lại, tại sao Từ ca không nhìn cậu? Bên ngoài cửa sổ có gì vui chứ? Chẳng lẽ Từ ca lại muốn chạy trốn?...
Bạch Cảnh Từ bị đánh gãy suy nghĩ đầu quay qua đối diện tầm mắt, hắn chỉ an tĩnh nhìn...!vẻ mặt lạnh nhạt.
Cao Tuấn nhìn sửng sốt, cậu chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt này của hắn trước kia...!Trừ khi nào đối với thứ gì mà hắn cực kì chán ghét...
Không! Từ ca không chán ghét cậu! Từ ca chỉ là giận cậu vì tự tiện quyết định mọi thứ thôi.
Đúng, đúng vậy!
" Từ ca, anh chờ em chút nhé.
Em sẽ đi hâm nóng cháo cho anh ngay.
"
Tuy tự mình an ủi chính mình Cao Tuấn lúc đứng lên vẫn là bước chân lảo đảo một cái, giống chạy trốn khỏi hồng thủy mãnh thú mà hướng ngoài cửa chạy ra.
" Cảnh Nhã Yên sao rồi, có hành động gì không? "
Bạch Cảnh Từ không để tâm chỉ xoay đầu lại cùng 256 tiếp tục nói chính sự.
[ Cộng sự...!Thật ra tôi định nói với cậu về Cảnh Nhã Yên, lúc từ chỗ 011 trở về.
Gia Minh có nói tôi truyền lời cho cậu, Cảnh Nhã Yên...!chết rồi.
]
Bạch Cảnh Từ ngạc nhiên: " Chết rồi? "
256 khẳng định gật đầu.
[ Phải, thi thể của Cảnh Nhã Yên được phát hiện ở bãi đất trống gần khu kí túc xá bỏ hoang kia.
Bị tra tấn rất tàn nhẫn...!]
Bạch Cảnh Từ nhíu mày, Cảnh Nhã Yên chết.
Lúc đó lần cuối hắn nhìn thấy cô chính là hôm vai chính đột nhiên nổi điên, ra tay đánh Từ Gia Minh.
Nếu nhớ không lầm thì sau khi vai chính từ tầng hầm đi lên, vậy cùng vai chính chắc chắn có quan hệ với nhau đi?
[ Còn nữa, tôi xém quên mất.
Lúc