Bốn mùa đi qua chớp mắt đã qua năm năm, Tô Tử Sâm theo Tán Cẩm học võ nghề rèn luyện thân thể cũng chăm chỉ đọc sách.
Dần dần được hoàng thượng tán thưởng, từ một vị hoàng tử bị thất sủng người người khinh thường, trở thành vị hoàng tử được sủng ái không ai dám đắc tội.
Tô Tử Sâm bước vào biệt viện, một thân mồ hôi thấm ướt y phục dán lên da thịt lộ rõ đường cong săn chắc.
Thiếu niên ngũ quan nảy nở mày kiếm mắt sáng như sao, mũi cao, góc cạnh tuấn mỹ tựa như được điêu khắc lên.
Tuy chỉ mới mười bảy tuổi nhưng hiển nhiên nhan sắc cùng cơ thể lại phát dục cực tốt, một tay chấp kiếm đặt ở sau lưng vừa bước vào đã bị đương trường định ở tại chỗ.
Nam nhân đứng dưới cây hoa mai đỏ, khoác trên người chiếc áo lông hồ li đỏ rực.
Mạn che phấp phới hơi hơi nâng lên lộ ra cánh môi như điểm chu sa, sấn làn da tuyết trắng càng thêm minh diễm động lòng người.
Năm năm thời gian không dài cũng không ngắn, nam nhân tuy không thích cùng người nói chuyện hay tiếp xúc thân mật.
Tính tình nhàn nhạt thích làm theo ý mình tự do tự tại, nhưng đối với y lại có vô hạn kiên nhẫn chu đáo lo lắng không chọn ra tật xấu nào.
Nam nhân như nghe được tiếng bước chân nghiêng đi thân mình quay đầu nhìn lại, đơn bạc thân mình bao trọn trong áo lông càng làm loá mắt.
Hốt hoảng gian Tô Tử Sâm như về với đời trước...
Đời trước hắn ở thế giới của chính mình bị người hãm hại xảy ra tai nạn sau đó xuyên đến đây, lúc đó hắn mờ mịt không biết gì đối với thế giới mới lạ tao ngộ không ít cực khổ dần dần tự mình chống đỡ, nghịch tập vươn lên.
Chậm rãi lấy lòng hoàng đế, âm thầm thâu tóm quyền lực tạo nên lực lượng của riêng bản thân, bởi vì hắn bộc lộ mũi nhọn, có tài năng cùng với nhan sắc của chính mình thu được rất nhiều mỹ nữ, tiểu đệ trung thành vây quanh.
Sau đó từng bước đạp lên xác của những kẻ trước kia dám khinh thường hắn ngồi lên được ngôi vị hoàng đế, khoảnh khắc hắn bước lên ngôi vị hoàng đế kia kẻ đầu tiên quỳ phục dưới gối hắn chính là người trước mặt này.
Nam nhân lúc đó không nhìn rõ biểu cảm, đối với tân nhiệm hoàng đế tiếp tục thề trung thành.
Tựa như chỉ cần là hoàng đế, đối phương sẽ nguyện trung thành đến khi sinh mệnh của bản thân chấm dứt.
Lúc đó hắn nghĩ như thế nào? Khinh thường vị này quốc sư trước kia đối với phụ hoàng thề nguyền trung thành, đến khi tới hắn cũng là câu nói đó.
Cho nên Tô Tử Sâm nảy lên thú vị ác ý, trước mặt quần thần đem vị quốc sư cao cao tại thượng của Sở Quốc, thần minh của bá tánh kéo xuống thần đàn nhục mạ y.
Tô Tử Sâm tuyên bố, quốc sư đại nhân từ nay sẽ trở thành nam sủng của hắn.
Quần thần nghe được phẫn nộ không thôi, cũng có kẻ giữ tư thái xem trò vui đứng ở một bên.
Có lẽ bọn họ cũng chướng mắt vị quốc sư này thật lâu, bây giờ có cơ hội sao có thể chê xem người mất mặt đâu? Cho nên Sở Quốc chỉ có duy nhất thời đại của hắn dám đem quốc sư trở thành nam sủng.
Tô Tử Sâm cao cao ngồi ở ngôi vị xem trò vui nhìn thân hình cứng đờ của quốc sư sau khi nghe lời kia, hắn muốn xem vị này đối chữ trung thành phục vụ tuyệt đối sẽ đáp hắn như thế nào.
Sau đó, Tô Tử Sâm nghe được nam nhân lần đầu tiên thanh âm không còn lãnh ngạnh của ngày xưa mà ẩn chứa chút run rẩy, phẫn nộ....!Lời nói ra lại khác với hắn suy nghĩ.
" Nếu bệ hạ đã mệnh lệnh, thần sao dám không nhận mệnh!...!"
Tô Tử Sâm như tìm được thứ thú vị sang sảng cười vang, hắn cho bãi triều chỉ giữ lại mình quốc sư.
Từ trên cao nhìn xuống, Tô Tử Sâm đột nhiên muốn biết sau cái mạn che mặt kia là gương mặt như thế nào.
Thế nên hắn ra lệnh muốn nam nhân gỡ xuống mạn che mặt, lần này nam nhân từ chối.
" Bệ hạ, mệnh lệnh này thứ cho thần không thể tuân theo.
"
Lặp lại nhiều lần mệnh lệnh đều bị đối phương từ chối.
Hắn nhíu mày không vui, không phải nói tuyệt đối trung thành phục vụ sao? Hoá ra cũng chỉ có vậy thôi sao?
Tô Tử Sâm đột nhiên lại cười kêu nam nhân tiến lên, sau đó một tay túm thô bạo đem y kéo ngồi trên đùi mình.
Cảm nhận rõ ràng chán ghét từ đối phương như thực thể toả ra, Tô Tử Sâm đột nhiên cảm thấy vô cớ có một ngọn lửa bừng lên.
Hắn không nói gì đem nam nhân khinh nhục lăn lộn, xiêm y bất chỉnh da thịt loả lồ xanh đỏ dấu vết.
Từ đầu tới cuối chỉ có tiếng thô nặng của hắn thở dốc, nam nhân như một cái pho tượng xinh đẹp mặc hắn làm càn trên cơ thể.
Tô Tử Sâm càng làm càng tức giận, đột nhiên nam nhân quay đầu oa một tiếng nôn ra không ngừng.
Hắn ghét bỏ đem nam nhân đẩy xuống,