Bạch Cảnh Từ gân xanh trên trán hơi hơi hiện lên, hắn hiện tại có xúc động muốn đánh người.
Có ai nói cho hắn biết tại sao đường đường là thế tử của một quốc lớn mạnh không ở Tây Thành Quốc lo việc "cướp ngôi" của hắn đi, còn rảnh rỗi dịch dung chạy sang địch quốc ngày ngày trốn vào phủ quốc sư của y một cách hiên ngang như vậy...!Excuse me, có phải phủ quốc sư có mấy tên thị vệ ám vệ để làm cảnh phải không?!
Kỷ Lập Doanh tay phe phẩy quạt vẻ mặt mang ý cười ngồi đối diện Bạch Cảnh Từ, ánh mắt một chút cũng không rời đi mạn che mặt trên mặt đối phương, giống như hận không thể đem mạn che vướn víu kia xé xuống thành từng mảnh nhỏ.
Bạch Cảnh Từ rốt cuộc chịu không nổi cái ánh mắt nổi da gà kia, khoé môi khẽ giật giật lên tiếng, giọng nói mang theo lạnh lẽo cùng đề phòng.
" Ngươi làm cách nào vào được đây? "
Kỷ Lập Doanh thu liễm ánh mắt, bật cười thành tiếng.
Hắn đưa tay cầm bình trà tự rót cho mình một ly, thoải mái ung dung uống trà giống như đang ở nhà mình, cợt nhã đáp.
" Mỹ nhân quốc sư đoán xem? "
Bạch Cảnh Từ:....
Đoán cái *beep* nhà mi!!!
" Được rồi ha ha, không chọc ghẹo quốc sư đại nhân nữa.
Đám thị vệ cỏn con kia sao có thể so với bổn vương được chứ, còn cái tên to con dị tộc thấp kém kia càng không thể so nổi với bổn vương.
"
Bạch Cảnh Từ không vui, cái gì gọi là dị tộc thấp kém? Tán Cẩm so với đầu heo nhà ngươi tốt gấp trăm lần!
" Câm miệng, không cho phép ngươi sỉ nhục tộc ta.
Một kẻ lạ mặt lén lút giống một con chuột cống hèn mọn, tùy tiện xâm nhập phủ của ta như ngươi có quyền chỉ trích sao? "
Kỷ Lập Doanh tay nghịch sáo ngọc đột nhiên dừng lại, hắn nghiêng đầu nhìn sang Bạch Cảnh Từ.
Ánh mắt âm lãnh nhìn y như nhìn một con rắn độc, Bạch Cảnh Từ bị ánh mắt của hắn doạ một chút sau đó liền bình tĩnh lại.
Hù doạ cái gì? Tưởng ngươi là vai ác thì lão tử sợ ngươi chắc!
" Giống một con chuột cống hèn mọn lén lút sao...!Ha ha ha ha! "
Nam nhân đột nhiên ngửa đầu cười to thật lâu, lâu tới Bạch Cảnh Từ bất giác lùi ra phía sau một chút.
[ Bạch Cảnh Từ: 256, có phải vai ác phát bệnh thần kinh đúng không? Đột nhiên cười như vậy làm gì? ]
256 vô ngữ, nó cũng không thể nói vai ác là vì bị cộng sự mắng nên mới hưng phấn cười như vậy...
Phi! Đều là một đám đại móng heo vừa điên vừa biến thái! Cộng sự của nó thật đáng thương...
" Ngươi cười đủ chưa? "
Bạch Cảnh Từ nhịn không được lên tiếng đánh gãy đối phương, còn cười nữa y sợ vai ác cười chết thì ai làm công cụ thúc đẩy kịch bản khúc sao được?
Kỷ Lập Doanh chậm rãi ngưng cười đột nhiên lao đến, Bạch Cảnh Từ mở to mắt kinh ngạc vội vàng phi thân lùi lại tránh né.
Ai ngờ trên vai có mạnh mẽ lực đạo túm lấy, Bạch Cảnh Từ nhìn trời đất quay cuồng, lưng va đập lên thân cây phía sau.
Cây bị chấn động lá xào xạt rơi xuống không ngừng, Bạch Cảnh Từ đau tới hít hà một hơi tức giận lật lên tay muốn cho tên trước mặt một chưởng, nhưng chưởng phong vừa ụp đến đã bị nhanh chóng hoá giải.
Cổ tay bị người gắt gao nắm chặt giam cầm trên đỉnh đầu, bên tai vang lên hơi thở ám muội cùng thanh âm trầm thấp của đối phương.
ngôn tình ngược
" Quốc sư đại nhân là mỹ nhân đẹp động lòng người, có điều cái miệng nhỏ của ngươi rất không ngoan.
Dám mắng bổn vương như vậy, có lường trước được hậu quả hay không? "
Trên eo cảm nhận rõ ràng bàn tay hắn vỗ về vuốt ve, Bạch Cảnh Từ giận đỏ mặt quát.
" Hỗn xược! "
Y nâng chân hướng giữa hai chân của nam nhân mà mạnh mẽ đá tới, nào ngờ chân cũng bị hắn dễ dàng bắt lại dang ra một bên.
Kỷ Lập Doanh đem một chân của mình chèn vào giữa hai chân y, lời nói cợt nhã.
" Mỹ nhân thật hung dữ, nên được thuần hoá lại.
Mỹ nhân muốn được giáo huấn như thế nào đây? Yên tâm, bổn vương sẽ để mỹ nhân được giáo huấn sung sướng đến dục tiên dục tử.
"
Nói, Kỷ Lập Doanh tay kia hướng xuống ở bên dưới nhẹ nhàng vén lên vạt áo của y luồng vào bên trong ám muội vuốt ve làn da non mịn.
Bạch Cảnh Từ thật muốn chửi má nó, tên điên biến thái! Cứu mạng!!!
[ Bạch Cảnh Từ: 256, tôi muốn giật chết vai ác!! ]
Gân xanh trên trán không ngừng nảy lên, Bạch Cảnh Từ lần đầu tiên bị người khác trêu chọc nhục nhã như này.
Y nghiến răng gằn từng chữ cùng 256 nói chuyện.
[ Yên tâm! Cộng sự, để tôi khai điện giật hắn! ]
256 cũng nổi giận, muốn mở ra cơ chế điện của hệ thống giật tên đại móng heo trước mặt.
Nhưng mà đột nhiên nó khựng lại...
[ Cộng sự, tôi không có ở đó không thể phát điện...!]
" Mau buông ta ra! "
Bạch Cảnh Từ nghẹn, y cũng bất chấp vận nội công đem nó bộc phát để tránh thoát Kỷ Lập Doanh giam cầm.
Kỷ Lập Doanh không ngờ Bạch Cảnh Từ liều mạng vận nội lực mạnh mẽ bộc phát ra, hắn sợ y quá sức đem cả bản thân cũng bị thương nên đành thả người ra khinh thân lùi về sau.
" Ai da...!Quốc sư đây là trinh nữ muốn thà chết cũng muốn giữ vững trinh tiết sao? "
Rầm!
Bạch Cảnh Từ thật sự không nhịn nổi, trực tiếp lao đến một chưởng dùng hết bảy phần nội lực đánh về phía Kỷ Lập Doanh, mẹ nó! Vai ác cái miệng thật sự rất thiếu đánh, không đánh chết hắn thì y không phải Bạch Cảnh Từ!
Khói bụi bị cuốn bay lên mù mịt tán loạn trong không khí, thân cây bị chưởng phong đánh ngã xuống gãy đôi, đáng thương nằm trên mặt đất.
Thị vệ nghe được tiếng vang vội vàng chạy đến, nhìn trong biệt viện có kẻ lạ mặt lập tức vây quanh lại, kiếm trên tay chỉ hướng Kỷ Lập Doanh.
Tán Cẩm cũng xuất hiện đem Bạch Cảnh Từ che ở sau lưng.
" Bổn vương chỉ nói chơi vài câu, mỹ nhân cần gì