" Cẩn thận! "
Âm thanh da thịt bị xuyên thủng vang lên, sau đó Bạch Cảnh Từ cảm giác cả người như mất lực đạo rơi xuống, không có cảm giác đau đớn...
Hắn đỏ mắt vội vàng ngồi dậy nhìn người trước mặt.
" Ngươi...Ngươi!...!"
Muốn trách mắng nhưng không thể nói được, lời nói giống bị thứ gì tắc lại ở cổ họng.
Điểm lại huyệt đạo cầm máu cho y, lại chần chừ không biết nên rút mũi tên ra hay không.
Tán Cẩm tuy trước ngực bị mũi tên xuyên qua, may mắn tránh được chỗ yếu hại một chút cũng không có gì nguy hiểm.
Nhưng nhìn nam nhân lần đầu tiên thể hiện ra cảm xúc khác với vẻ lạnh nhạt, cứng nhắc thường ngày mà cảm xúc này lại vì chính mình mà lộ ra, tức khắc trong lòng liền có một dòng nước ấm chạy qua.
Vui sướng đan xen khiến vết thương cũng không đau như vậy, y hơi hơi cong khoé môi, giọng nói khàn khàn.
" Thiếu chủ, Cẩm không sao.
Ngài ban nãy té xuống có đau không? "
" Ngươi!...!"
Bạch Cảnh Từ hận sắt không thành thép muốn đem đầu của Tán Cẩm chọc ra cái động, ban nãy hắn thật sự té xuống nhưng mà té cũng là té lên người của y.
Tán Cẩm nhất thời lơ là cảnh giác nên trúng tên, mất thăng bằng ngã xuống, trước khi tiếp xúc với mặt đất đã vội vàng dùng thân mình làm đệm thịt cho hắn, hắn đau chỗ nào được!
" Ngươi đừng nói nữa, còn đứng lên được không? "
Tình hình hiện tại cũng không phải lúc nên chất vấn, mắng người gì đó.
Bạch Cảnh Từ ánh mắt có chút lo lắng hiện lên, Tán Cẩm tâm đều mềm, y nhẹ nhàng gật đầu nương theo Bạch Cảnh Từ đỡ chậm rãi đứng lên.
Một mũi tên mà thôi, y trước giờ thân là người tập võ.
Chút thương cũng không đáng ngại, cho nên vừa đứng lên đã đem cung tên mạnh mẽ từ trên ngực rút ra.
Bạch Cảnh Từ nhìn, trong lòng thay y nhẹ giọng kêu đau dùm.
Rút mũi tên dứt khoát như vậy, sắc mặt còn chẳng đổi, không hổ là Tán Cẩm của hắn.
256:.....
Hình như nó phát hiện có từ ngữ kì quái lạc vào trong đây...
" Đi thôi.
"
Bạch Cảnh Từ đem người đỡ lên, đang lúc cả hai muốn dùng khinh công tiếp tục chạy ra khỏi cung thì đã bị hai ba tên hắc y nhân lạ mặt vây quanh.
Cả hai đều cau lại mày, tư thế phòng bị.
" Tình chủ tớ thật cảm động làm sao, đáng tiếc bổn vương lại thấy chướng mắt muốn chết.
"
Giọng nói cợt nhã quen thuộc, Bạch Cảnh Từ nghe, tâm đi theo lạnh xuống.
Hắn nghiêng đầu, không hề có chút thiện ý nào, hoàn toàn chán ghét nhìn Kỷ Lập Doanh đi ra từ phía sau một tên hắc y nhân trong đó.
Kỷ Lập Doanh bị ánh mắt kia của đối phương nhìn, lòng không hiểu sao hụt hẫng, không vui.
Nam nhân vì tên nô bộc hèn hạ kia chán ghét hắn? Sao tên đó dám!
Kỷ Lập Doanh trong mắt nổi lên sát khí, hắn lao tới nâng chân đem Tán Cẩm được Bạch Cảnh Từ đỡ đạp đi ra ngoài.
Tán Cẩm thình lình bị một đạp, tuy y phản xạ nhanh có phòng bị đỡ lấy nhưng lực đạo đối phương tung ra không hề nhỏ, rõ ràng không muốn cho y chống đỡ.
Cả người bay ra ngoài nặng nề lăn ra đất, khoé miệng tràn ra một tia máu tươi.
" Tán Cẩm! "
Bạch Cảnh Từ chỉ thấy kình phong thổi qua Tán Cẩm đã bị đạp bay ra ngoài, hắn kinh ngạc vội vàng chạy đến đỡ lấy y.
" Thế tử điện hạ hà cớ gì năm lần bảy lượt hướng người của ta ra tay như vậy! "
Nam nhân đôi mắt đỏ lên, lạnh lẽo chán ghét muốn tràn ra bên ngoài.
Kỷ Lập Doanh tâm bị nắm lên, đau đớn khiến hắn không ngừng thở dốc.
Hắn sao lại như vậy? Chỉ là một món đồ chơi khiến hắn hứng thú thôi mà, cần gì phải đối nó sinh ra những cảm xúc khác thường này?
Không! Thứ hắn nhìn trúng chính là của hắn, hắn là do đồ của hắn ở trước mặt hắn vì kẻ khác bảo vệ, chán ghét hắn cho nên mới không vui...!Đúng, là như vậy! Phải...!Phải...
Kỷ Lập Doanh tự thuyết phục chính mình, hắn cười nhạo đi tới dùng ánh mắt của kẻ bề trên nhìn xuống thứ thấp kém.
" Bổn vương muốn ra tay với ai còn cần phải có lí do? Phải trình báo với ngươi sao? "
" Quốc sư Sở Quốc vào lúc hoàng cung đại loạn, hoàng đế gặp nguy hiểm vậy mà cùng tên tình lang thấp kém này chạy trốn? Có vẻ quốc sư cũng không giống trong lời đồn, trung thành tuyệt đối nhỉ? "
Bạch Cảnh Từ nghe, đồng tử đều co rút lại.
Con mẹ nó, hắn OOC rồi!!
[ Cộng sự bình tĩnh, cậu quên trước đó cậu nhờ Tán Cẩm nói với Ảnh Quân làm gì sao? ]
Đúng rồi!
Trước khi vào cung hắn nói Tán Cẩm truyền tin cho Ảnh Quân điều tra thân phận của Kỷ Lập Doanh, sau đó chú ý tới động tĩnh trong Thanh An cung bởi vì có thể bên Mộ Tinh Vũ sẽ biết được tung tích của vai chính.
Còn hắn thì đi đến Trường Xuân cung, bởi vì nếu hắn tới gặp Mộ Tinh Vũ thì chắc chắn không hợp với tính cách của nguyên chủ mới đổi ý định, đến gặp hoàng thượng thăm dò thử xem.
Trong lúc tiến Trường Xuân cung vừa lúc Ảnh Quân có tin tức mới, nói phát hiện