" Tiên trưởng! Tiên trưởng! Không hay rồi tiên trưởng! "
Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa cùng tiếng hạ nhân gấp rút truyền vào, Bạch Cảnh Từ chậm rãi mở mắt có chút đau đầu xoa xoa mi tâm.
Bị tiếng ngoài cửa làm ồn chịu không nổi mà ngồi dậy, tùy tiện khoác lên người áo ngoài sau đó đạp chân không đi ra mở cửa.
Hạ nhân vừa thấy cửa rốt cuộc mở vội vàng xông đến muốn nói gì đó nhưng nhìn bộ dạng của hắn lời nói bị nghẹn lại giữa chừng, Bạch Cảnh Từ nghi hoặc nhướn nhẹ mày nhìn hạ nhân kia đột nhiên đỏ mặt nhìn chằm chằm hắn không rời mắt không nói gì cả.
Ban nãy không phải bảo có chuyện không hay sao? Sao lại không nói?
" Có chuyện gì? "
Chờ mãi cũng không thấy đối phương lên tiếng, Bạch Cảnh Từ rốt cuộc đành bất đắc dĩ lên tiếng trước.
Hạ nhân hoàn hồn thấy Bạch Cảnh Từ nghi hoặc nhìn mình, mặt càng đỏ hơn sau đó nhớ tới chính sự lại khôi phục vẻ gấp rút lo lắng ban nãy.
" Tiên trưởng, đại nhân mời ngài đến đại sảnh một chuyến.
T...Tứ thiếu gia mất tích rồi! "
Bạch Cảnh Từ nghe xong nhẹ nhíu mày phất phất tay áo lập tức trên người y phục liền thay thành một thân lục y như thường ngày, hạ nhân đi theo phía sau dẫn người đến đại sảnh xong thì cũng cúi người lui ra.
Trong đại sảnh mọi người đều có mặt đầy đủ, Trần viên ngoại ngồi ở ghế thái sư vẻ mặt ngưng trọng, chỉ mới qua một đêm thôi trông ông liền tiều tuỵ rất nhiều.
Bạch Cảnh Từ chấp tay hướng Trần viên ngoại chào một cái sau đó đi lại đứng phía sau bên cạnh Vân Yên.
" Có chuyện gì vậy sư tỷ? "
Bạch Cảnh Từ nhích người cố tình dán sát lại Vân Yên một chút, đè thấp tiếng nói ở bên tai nàng ta nhỏ giọng hỏi.
Vân Yên cũng đi theo nhỏ giọng đáp hắn: " Trần Nhược mất tích rồi, sáng nay hạ nhân vào phòng thì đã không thấy người đâu.
"
" Không phải tên tu sĩ kia bảo bày kết giới xung quanh Trần phủ, chỉ cần có ma vật xâm nhập sẽ phát hiện ra sao? "
" Ta làm sao biết được! "
Một nam một nữ ghé sát vào nhau nhỏ giọng nói chuyện nhìn qua thân mật cực kì, Mặc Dạ Thiên bàn tay trong ống tay áo hơi động có chút cuộn tròn lại, mà bên này vị "tu sĩ kia" vờ ho khan một cái đánh vỡ cuộc trò chuyện của hai người.
Ở đây ngoại trừ Trần viên ngoại ra thì toàn là tu sĩ, thính lực của tu sĩ nhạy bén hơn người bình thường cho nên Bạch Cảnh Từ cùng Vân Yên nói chuyện gã đều nghe thấy hết! Huống hồ tên nhóc kia gọi là nhỏ giọng nói nhưng thật ra đến cả Trần viên ngoại cũng nghe được, từ đầu liền nhìn gã chằm chằm nãy giờ kia kìa!
Nam tử hắc y trợn mắt trừng Bạch Cảnh Từ một cái sau đó mới thu hồi tầm mắt, gã cũng không rõ tại sao kết giới của mình lại không thể phát hiện được ma vật, nếu như ma vật đó đã bắt đi Trần Nhược vậy không có cớ gì lại không làm kết giới bị dao động, trừ khi...
" Trần đại nhân, có thể để ta xem xét phòng của Trần công tử không? "
Bạch Cảnh Từ quay người hướng Trần viên ngoại đề ra yêu cầu, Trần viên ngoại rốt cuộc từ thất thần tỉnh táo lại, ông nghiêng đầu tươi cười nhợt nhạt gật đầu.
" Được, được.
Chỉ cần các vị tiên trưởng có thể giúp ta tìm được Nhược nhi cùng hai phu nhân, các vị muốn yêu cầu gì ta cũng đều sẽ đáp ứng! Lâm quản gia.
"
Nói xong Trần viên ngoại gọi một tiếng, Lâm quản gia vội vàng đi vào chấp tay khom người hướng nhóm người Bạch Cảnh Từ cung kính nói.
" Các vị tiên trưởng xin đi theo ta.
"
Mặc Dạ Thiên chỉ hơi gật đầu chậm rãi đứng dậy, Lâm quản gia đi bên cạnh dẫn đường sau đó đem nhóm người Bạch Cảnh Từ hướng bên ngoài đại sảnh đi.
Nam tử cũng định đề ý kiến muốn xem phòng hắc y:.....
Lâm quản gia mở cửa phòng sau đó đứng ở một bên để mọi người có thể đi vào trong: " Đây chính là phòng của công tử nhà ta, thường công tử nhà ta sẽ dậy rất sớm, công tử nói thích không khí và cái lạnh của buổi sáng dù thân thể công tử rất yếu, nhưng hôm nay đến tận giờ Ngọ* vẫn không thấy người.
Bọn hạ nhân lo lắng nên vào gọi, gọi mãi cũng không nghe công tử đáp lời nên bọn họ mới mở cửa vào.
Ai mà ngờ, công tử lại không thấy đâu, giường đệm cũng lạnh giống như rất lâu chưa có người nằm.
"
Nói, Lâm quản gia phiền não thở dài.
Bạch Cảnh Từ một bên nghe một bên nhìn xung quanh phòng, lại sờ sờ giường qua một lúc hắn mới quay trở lại đứng phía sau Mặc Dạ Thiên.
" Sư tôn, trong phòng không có dấu vết của ma khí.
Hoàn toàn sạch sẽ, giường thật sự giống đã lâu không có người nằm.
"
Bạch Cảnh Từ chấp tay hướng Mặc Dạ Thiên nói, y chỉ gật nhẹ đầu biểu hiện đã nghe cũng không nói lời nào.
Bình thường sư tôn đã kiệm lời, hắn cũng không ngờ sư tôn nhà mình có thể kiệm lời đến mức này, nếu tính từ lúc đến