Lý Nhã Tranh đã nhìn lên bỗng thấy bất ngờ vì người trước mặt cô là người mà đã cầu hôn cô ngày hôm qua của đài truyền hình nào đó.
“ Sao hôm nay anh ta lại là xã hội đen chẳng lẽ đạo diễn đã cho anh ta chuyển sang vai xã hội đen tìm đến người hôm qua đã nhận lời cầu hôn rồi ép cưới người cầu hôn sao ? " -Cô nghĩ trong bụng
— Cô Lý ! cô nhìn đủ chưa ? -Anh chàng cất tiếng hỏi.
— Xin lỗi ! -Cô lại cuối mặt xuống
— Cô Lý đã chuẩn bị tinh thần chưa ?
Cô chưa chuẩn bị được tinh thần hay hiểu được chuyện gì đang xảy ra thì bị bắt vào xe, còn hỏi chuẩn bị tinh thần chưa ?
— Chuẩn bị tinh thần sao ? Tôi chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì các người bắt tôi.
— Tôi hỏi cô là đã chuẩn bị tinh thần kết hôn với tôi chưa ?
Nghe được hai từ “ kết hôn ” cô bỗng ngơ ngác nhìn lên.
— Kết hôn sao ? Tôi với anh có quen nhau đâu mà kết hôn ?
— Hôm qua cô đã nhận lời cầu hôn và chiếc nhẫn của tôi rồi thì cô phải kết hôn với tôi.
— Vậy....!vậy lời cầu hôn và chiếc nhẫn đó đều là sự thật ! không phải là trò đùa của một truyền hình nào đó ?
— Đúng vậy ! Bây giờ cô phải kết hôn với
tôi.
— Tôi có thể không kết hôn với anh được không ? Tại vì tôi với anh không quen biết gì nhau cả.
— Được !
— Thật sao ? vậy tôi có thể ra ngoài rồi nhỉ?-Cô hí hửng.
— Tôi chưa nói hết ! nếu cô Lý đây không có ý định kết hôn với tôi thì cũng không sao nhưng cô Lý phải trả lại chiếc nhẫn cho tôi.
— Nhẫn ! tôi nghĩ đó chỉ là một trò đùa nên tôi đã vứt nó đi rồi.
— Vứt ! vứt đi rồi thì cô mua trả lại cho tôi là được.
— Vậy chiếc nhẫn đó bao nhiêu để tôi đua lại cho anh ?
Anh giơ ba ngón tay lên.
— Ba mươi ngàn.- Lý Nhã Tranh vui mừng vì số tiền đó cô có thể xoay sở được.
— Thêm một con số 0 nữa.
— Ba trăm ngàn ! -Cô nghĩ đến một con số tiền cao đến mức mà cô không bao giờ có thể chạm đến được.
— Để tôi ra bãi rác xem nó còn ở đó không?-Cô mở cửa xe và chạy ra chỗ bãi rác hôm qua cô vứt chiếc nhẫn đó.
— Được ! tôi đi cùng cô.
Lý Nhã Tranh tìm cả một buổi mà không thấy chiếc nhẫn kim cương đó, làm cho cô thấy lo sợ một điều chẳng lành, nếu không tìm thấy cô phải kết hôn với anh ta hoặc phải trả lại chiếc nhẫn
— Cô thấy chiếc nhẫn chưa ? -Anh ta mất kiên nhẫn chờ đợi.
— Tôi chưa tìm thấy nhưng tôi chắc sẽ thấy.
Lý Nhã Tranh không để ý dưới chân của anh chàng đó có một chiếc hộp mà cô đang tìm, anh cầm chiếc hộp lên lấy chiếc nhẫn ra cho vào bao quần rồi ném nhẹ xuống chỗ cô đang đứng mà không làm cho cô biết đến khi cô nhìn xuống thấy thì vui mừng
— A ! thấy rồi ! -Cô đưa tới cho anh
Anh mở ra.
— Cô dám lừa tôi sao ? -Anh đưa chiếc hộp không ra trước mặt Lý Nhã Tranh.
Lý Nhã Tranh bỗng hóa đá đứng đờ ra
— Sao...sao có thể !
— Bây giờ cô Lý