Một giọng nói trầm thấp truyền bên tai, Hoa Từ Vũ sởn gai ốc quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy khuôn mặt điển trai có chút trắng hơn người thường của Dịch Hạo Phong đang kề sát mặt mình. Khuôn mặt liệt của hắn đang nhìn chằm chằm vào cậu.
"Ha..."
Hoa Từ Vũ sợ đến độ kêu ra một hơi, Dịch Hạo Phong chớp mắt nhìn cậu.
Hoa Từ Vũ chớp mắt nhìn Dịch Hạo Phong.
Will không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh Từ Mộ, gãi đầu hỏi.
"Này ranh con Mộ Mộ! Cậu nghĩ xem khi nào thì hai người đó mới thôi liếc mắt đưa tình?"
Từ Mộ ánh mắt lơ đãng nhìn Will đang đứng cạnh mình nhưng không hề phát ra tiếng động kia, có chút nghi hoặc hỏi.
"Bọn anh đến đây từ lúc nào vậy?"
Tính tình của Will không phải loại tốt đẹp như Ninh Trạch, hay là lơ đãng như Dịch Hạo Phong. Càng không phải là một Alex lịch sự, tính tình Will nóng nảy. Từ Mộ vừa hỏi một câu đã bị Will đánh đầu đáp.
"Ranh con nhiều chuyện!"
Từ Mộ trong lòng ấm ức muốn chết.
Quay lại với chuyện của Dịch Hạo Phong và Hoa Từ Vũ, cậu vừa thấy anh xuất hiện liền biết linh cảm không lành.
Dịch Hạo Phong còn rất hứng thú hỏi.
"Bé con, tối nay em sẽ sang kí túc xá của anh ở. Anh đã giúp em chuyển đồ đi rồi, em có vui không ?"
Hoa Từ Vũ có thể nói là mình không vui, mình chỉ muốn ở đây, mình không muốn đến kí túc xá.
Nhưng mà khuôn mặt đẹp trai của người kia không hề có cảm xúc nào. Rất khiến Hoa Từ Vũ bị sang chấn tâm lí.
"Em...em cảm thấy ở đây rất tốt. Không...không cần phải đến kí túc xá kia để làm phiền anh"
Hoa Từ Vũ nói trong run sợ, chỉ sợ mình nói lời gì không hay sẽ khiến Dịch Hạo Phong tức giận mà cắn chết cậu.
Dịch Hạo Phong có vẻ rất trầm ngâm, lúc Hoa Từ Vũ ngẩng đầu lên thì thấy hắn đang xoa cằm nói.
"Ừm, không phiền đâu. Anh rất vui vì bé con lo lắng cho anh"
Thế là Hoa Từ Vũ chính thức suy sụp tinh thần...
"Bé con, chúng ta đến kí túc xá của anh đi"
Nói rồi Dịch Hạo Phong không để ý đến mọi thứ xung quanh nữa. Trực tiếp đeo cho Hoa Từ Vũ một chiếc vòng màu tím lên cổ tay. Sau đó xách cổ áo người ta rời đi.
Will phụ trách hộ tống Dịch Hạo Phong đến đây, bây giờ anh đi rồi. Hắn cũng phải rời đi thôi.
Căn phòng chỉ còn lại Từ Mộ, ánh mắt cậu nhìn về phía xa. Nghi hoặc nghĩ.
"Chẳng lẽ là ma cà rồng?"
Từ Mộ thở dài một tiếng, mở hộc