Vất vả lắm Hoa Từ Vũ mới có thể rời khỏi phòng, trước khi rời khỏi phòng nào đó còn phải hôn hôn cái con dơi to bự đó thật lâu thì anh mới để cậu rời đi.
Hoa Từ Vũ vừa rời khỏi kí túc xá thì nhận được cuộc gọi của mẹ, mẹ cậu nói rằng ở trong nhà còn có vụ mùa cần thu hoạch, tuy rằng có đám ma cà rồng hỗ trợ nhưng vẫn không kịp. Ngày mai phải giao đến thành phố cho nên cha và mẹ không thể đến được.
Hoa Từ Vũ trong lòng hụt hẫng nhưng rất nhanh đã trấn an tinh thần, cậu tắt điện thoại, dự định sẽ quay về kí túc xá. Nào ngờ Tiểu Tinh là bạn cùng lớp của cậu lại xuất hiện cười nói.
"Từ Vũ, làm sao thế? Sao chưa đến buổi dự tiệc?"
Hoa Từ Vũ nhỏ giọng đáp.
"Tớ...tớ không muốn tham gia nữa, tớ phải về kí túc xá"
Tiểu Tinh là một người thân thiện lại thích náo nhiệt, hoàn toàn trái ngược với tính cách của Hoa Từ Vũ. Tiểu Tinh hiểu rõ cậu hay ngại ngùng cho nên chủ động nắm tay lôi kéo cậu vào hội trường.
"Ai da...vào tham gia một chút thì có sao đâu, hôm nay ba mẹ tớ không đến. Tớ tha hồ có thể mời các bạn nữ khác nhảy rồi. Ha ha"
"Này...đợi đã"
Hoa Từ Vũ muốn từ chối, nào ngờ lại bị Tiểu Tinh kéo đi.
Quy mô kỉ niệm trường lần này rất lớn, hội trường dùng để giao lưu văn nghệ cùng nhảy múa. Ở ngoài sân thì bày biện thức ăn cho học sinh và cha mẹ học sinh thưởng thức.
Ánh đèn đủ màu cứ chớp nháy không ngừng, tiếng reo hò ầm ĩ không hề thích hợp cho một người hướng nội như Hoa Từ Vũ.
Ở ngoài sân trường có tổ chức ăn uống nhưng cậu lại không muốn ăn,không có cha mẹ ở đây cậu cảm thấy việc kỉ niệm trường không còn quan trọng. Cậu thà quay về kí túc xá ôm ấp Dịch Hạo Phong cùng anh xem hoạt hình gà con, sẵn tiện hôn nhau vài cái còn thích hơn.
Cậu cũng chẳng thân quen với ai ở trong lớp, Tiểu Tinh- người đã lôi kéo cậu vào cái tiệc quái quỷ này còn đang bận rộn nhảy múa thì hơi sức đâu quan tâm đến cậu. Mà Hoa Từ Vũ cũng chẳng muốn ở đây lâu, cậu xoay người quyết định trở về kí túc xá của ma cà rồng.
Chỉ là lúc cậu quay đi thì một chiếc xe thể thao đắt tiền hiên ngang đỗ trước cổng. Một nam nhân cao hơn một mét tam, cả người mặc một thân màu đen. Khuôn mặt đẹp trai nhếch mép cười nửa miệng.
Kẻ kia đứng trước cổng trường, ra sức hít một hơi ở không khí. Sau đó cười nhẹ nói.
"Chà! Trong không khí này ta cảm nhận được hình ảnh của em ấy. Em ấy đang ở đây"
Lời vừa dứt, hơn mười bảy chiếc ô tô bảy chỗ được đỗ ngay ngắn ở trường. Người đi bên cạnh kẻ kia nói.
"Này Trác Viêm Khắc, trong này thật sự có ma cà