Buổi sáng chủ nhật, anh và cô đều ở nhà. Lần này, đương nhiên anh vẫn muốn làm đồ ăn sáng cho cô.
Cả hai vẫn vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ, nhưng chợt suy nghĩ lại cô bất chợt hỏi
" Dạ, có phải anh biết tôi từ trước rồi phải không ?"
Anh bỗng chột dạ, cả người lại toát ra một chút mồ hôi lạnh, lắp bắp nói " Không....tôi chỉ vô tình là chuyển vào đây sống. Em là phụ nữ thì dĩ nhiên đàn ông phải nhường nhịn phụ nữ nên tôi mới dịu dàng với em. "
" Chỉ có vậy..." cô như đang tra khảo anh vậy.
" Ờm....ờ....ch...chuyện chỉ đến thế thôi. Tôi không có ý gì khác..." anh xua xua tay giải thích.
Chẳng hiểu sao cô lại có chút khó chịu.
Tiếng gõ cửa ' Cốc Cốc' phát ra từ bên ngoài.
" Hiểu Trình, mau mở cửa "
Là tiếng của Lâm An, cô chỉ mới cho cô ấy biết chỗ ở chứ chưa hề nói về sự tồn tại của người đàn ông này.
" Ai thế !" Anh thản nhiên vừa ăn vừa nói.
" Lâm An, cô ấy chưa biết tôi sống với anh... nếu bị phát hiện thì chúng ta rất khó giải thích." cô lo lắng nói.
" Vậy thì sao....?"
Hừ! Trong đầu cô đang xuất hiện một ý nghĩ táo bạo. Buông đũa tại chỗ, cô ba chân bốn cẳng chạy ngay tới mở tủ lục lọi.
Đưa ra trước mặt anh là một bộ váy khá rộng, hiện tại anh đang có một cảm giác không lành cho lắm.
" C...cái gì đây. " anh gượng gạo hỏi. Đừng có nói là cho anh đấy...
" Mau mặc vào. Nếu không cả hai cùng chết. " nụ cười gian xảo, ánh mắt sắc bén của cô làm anh ớn lạnh.
" Kh...không mặc, em coi tôi là gì. Gay sao, hay Pê Đê!" anh một mực cự tuyệt.
Nhan Hiểu Trình bắt đầu đỡ trán, lắc đầu bó tay với anh " Sắp chết tới nơi rồi, liêm sỉ gì tầm này. " xong cô hạ giọng nói tiếp " anh diễn tốt lần này tôi sẽ đưa anh tới công viên giải trí chơi. "
Ánh mắt của anh có gì đó thỏa mãn nhưng vẫn một mực kiêu ngạo " Tôi làm...là vì em đấy nhá. " nói xong anh cầm chiếc đi thẳng vào nhà tắm đóng cửa một cái ' Sầm '.
Cô vội đi ra ngoài mở cho Lâm An vào trong nhà, cô nàng vừa vào trong đã đi soi sắp nơi. Còn cô thì bắt đầu chột dạ...
" Trình, nhà cậu có người khác sao ? Khai mau là nam hay nữ. " Lâm An hỏi như tra khảo.
" Ha....à, ừ. Cô ấy đang ở trong nhà tắm." cô nói
Lâm An chỉ ' Ồ ' lên một tiếng rồi ngồi lên giường ngắm nghía.
........
Ở một nơi nào đó trong nhà, à...là nhà tắm. Thượng Quan Dạ đã 28 nồi bánh chưng rồi vậy mà anh chưa bao giờ gặp cái trường hợp nào như cái trường hợp này cả.
Anh đang luống cuống với cái váy trên người, nó chật đến nỗi cái khoá áo đằng sau lưng muốn xé làm đôi.
Anh đứng soi gương mà khóc thét,... vì công viên giải trí thôi thì diễn cho tốt vậy.
Nhìn đi nhìn lại vẫn thấy thiếu thiếu cái gì đó, hình như mỗi váy không thì chưa đủ. Anh lại lục lọi cái tủ nhỏ bên cạnh, có một chút