Bởi vì Yến Trì huỷ đi ngọc giản, kích phát một cái truyền thừa khác, làm tàn niệm của Triệu Trầm Chu hiện hình.
Dựa theo cách nói của Triệu Trầm Chu, nếu tàn niệm của hắn không biến mất, bí cảnh truyền thừa sẽ luôn tồn tại.
Yến Trì cũng không thèm để ý, Giang An Lan tiếp nhận kiếm phổ truyền thừa của Triệu Trầm Chu vừa lúc ở chỗ này có tàn hồn còn có thể chỉ điểm Giang An Lan, làm cậu tu luyện kiếm phổ càng nhanh.
Yến Trì đả tọa vận công một lát, lại luyện hóa tu vi thu hồi từ Giang An Lan.
Mở mắt ra liền thấy Giang An Lan đang đối chiêu thức cùng Triệu Trầm Chu.
Đời trước Yến Trì không ít lần cùng Giang An Lan so chiêu, Tiểu Kiếm Tu kiếm pháp chính thống, vừa thấy liền biết là xuất phát từ danh gia.
Kiếp trước kiếm pháp của cậu hẳn là học từ Giang Hiển Chiêm.
Hiện giờ kiếm pháp của Triệu Trầm Chu so với kiếm pháp đời trước của Tiểu Kiếm Tu càng thêm sắc bén.
Kiếm chiêu biến hóa đa dạng, lúc công lúc thủ, làm người khác không thể biết được chiêu tiếp theo sẽ là gì.
Yến Trì nhìn nửa ngày, chỉ cảm thấy kiếm pháp này thực sự tinh diệu, nếu mình đối mặt với kiếm pháp này chắc khó tránh khỏi một cuộc chiến cam go.
Triệu Trầm Chu ngăn lại lưỡi kiếm mà Giang An Lan đã đâm tới trước mặt hắn, vội vàng mở miệng: “Không đánh không đánh, ngươi quả thực là quái thai! Lúc trước ta luyện chiêu này cũng mất gần nửa tháng, ngươi vậy mà thuần thục chỉ trong một ngày.”
“Đa tạ tiền bối chỉ bảo.” Giang An Lan thu kiếm, hướng về phía Triệu Trầm Chu hành lễ, sau đó lại đi về phía Yến Trì.
Yến Trì lấy ra một cái khăn mặt, duỗi tay lau mồ hôi giúp Giang An Lan.
“Tu luyện như thế nào rồi?”
“Kiếm phổ của Triệu tiền bối rất lợi hại, ta hiện giờ còn chưa luyện đến tinh túy.” Giang An Lan ngoan ngoãn không dám nhúc nhích để yên cho Yến Trì cọ qua trán cậu, “ Kiếm phổ này chú trọng về chiêu kiếm chứ không trọng về tu vi.
Ý nghĩ xảo diệu, ta cũng là lần đầu tiên thấy được, hiện giờ chỉ nắm giữ được chưa đến một phần”
“Lan Lan luyện được là tốt rồi.
Ta cũng cảm thấy kiếm phổ này rất thích hợp với Lan Lan, thành công chỉ là chuyện sớm muộn.” Yến Trì cười xoa đầu Tiểu Kiếm Tu, lại ngứa tay nhéo nhéo mặt cậu.
Thực lực Tiểu Kiếm Tu tăng lên, y liền có thể thoải mái nằm ăn cơm mềm, trời có sập xuống cũng đã có Tiểu Kiếm Tu gánh.
“Ừm, ta nhất định nỗ lực tu luyện, tăng cường thực lực, vẫn luôn che chở A Trì.” Giang An Lan gật đầu nói với Yến Trì.
“Được rồi, hai người các ngươi đừng dính lấy nhau nữa.” Triệu Trầm Chu có chút chịu không nổi khi nhìn hai người này, ngoại trừ tu luyện, thời gian khác đều dính lại với nhau.
Hắn cùng xú mỹ quái cũng chưa dính như vậy, “Kiếm tu ngươi lại đây.”
Yến Trì nhìn Triệu Trầm Chu, xác định đối phương có chuyện muốn nói với Giang An Lan, liền gật đầu để Giang An Lan đi qua.
“Ngươi tiếp thu truyền thừa của ta, ta yêu cầu ngươi ghi nhớ, kiếm pháp này tên là 《 du long quyết 》, là kinh nghiệm suốt đời của ta.
Ta từng chém qua vô số yêu ma, mà nay ngươi kế thừa kiếm pháp này cần phải dùng nó để trừ ma vệ đạo, trảm yêu trừ ma.
Không thể ỷ mạnh hiếp yếu, làm hại thế gian.” Triệu Trầm Chu nói từng câu từng chữ, trên mặt không còn vẻ thiếu đứng đắn của ngày xưa.
“Ta không mong ngươi có thể đem kiếm pháp này phát dương quang đại, nhưng không thể nó chịu tiếng xấu.”
Triệu Trầm Chu nhìn thoáng qua Yến Trì, tiếp tục nói với Giang An Lan, “ Kiếm pháp này thật ra rất đơn giản, tâm tư càng sạch sẽ, mục đích càng đơn giản, uy lực càng cường đại.
Năm đó ta một lòng trừ ma, không cầu gì khác.
Mà trong lòng ngươi chắc cũng có thứ cần theo đuổi.
Kiếm tu chiến đấu vì các mục tiêu khác nhau, nhưng xuất kiếm là vì tâm, dùng tâm để chỉ dẫn mới có thể đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Mong ngươi ghi nhớ để không uổng duyên gặp gỡ của chúng ta.”
“Vãn bối Giang An Lan ghi nhớ lời dạy bảo của tiền bối.” Giang An Lan trịnh trọng nói, bỗng nhiên phát hiện thân ảnh của Triệu Trầm Chu dần dần nhạt đi, trong mắt cậu hiện lên vài phần hoảng loạn.
Cậu quay đầu nhìn về phía Yến Trì, nhìn y đi về phía mình sau đó cầm tay mình.
“Lan Lan, tàn niệm của Triệu tiền bối đã dùng hết năng lượng, muốn tiêu tán.” Yến Trì nắm chặt tay của Giang An Lan, kéo cậu lại gần y hơn.
Giang An Lan trọng tình, Triệu Trầm Chu đã nhiều ngày dạy dỗ, lại truyền kiếm phổ cho cậu, xem như có nửa phần tình sư đồ.
Tia tàn niệm này muốn tiêu tán về sau chắc sẽ không bao giờ gặp lại, trong lòng Giang An Lan nhất định rất khó chịu, “ Sau này Lan Lan hãy đem kiếm pháp này phát dương quang đại, đó là cách báo đáp tốt nhất.
Trở lại Xích Dương Phong, ta sẽ cùng Lan Lan lập một bài vị trường sinh cho tiền bối.”
“Ở trước mặt ta nói đến việc lập bài vị cho ta có phải hơi kỳ không.” Triệu Trầm Chu nghe xong thấy là lạ, tuy rằng thật sự hắn đã chết, hơn nữa một tia tàn niệm cuối cùng cũng muốn tiêu tán, “ Sau khi ta tiêu tán, bí cảnh truyền thừa liền sẽ giải trừ, các ngươi là có thể đi ra ngoài.
Bất quá có thể ra cùng một chỗ không thì ta cũng không biết.”
Triệu Trầm Chu trầm mặc trong chốc lát, như là quyết định cái gì lại mở miệng, “Ngươi dù sao cũng kế thừa 《 ẩn long quyết 》của xú mỹ quái, nếu muốn lập bài vị cũng lập cho nàng một cái đi.”
Như là đã hạ hết quyết tâm, Triệu Trầm Chu trước khi tiêu tán đã dùng hết sức nói: “Trên bài vị của ta hãy viết bạch linh kiếm tiên Triệu Trầm Chu chi vị, xú mỹ quái thì viết bạch hà tiên tử Nhan Thu Hòe chi vị.
Phải nhớ đem bài vị của ta đặt cùng với của xú mỹ quái!”
“Tiền bối yên tâm.” Yến Trì nói, y nhìn Triệu Trầm Chu sau khi nghe được câu trả lời của y, vừa lòng nở nụ cười, dần dần mơ hồ, sau đó biến mất.
“Lan Lan, ta về Xích Dương Phong trước.
Lan Lan đi hội hợp với Ngọc Phong và Ngọc Dao, không cần lo lắng cho ta.” Yến Trì cảm nhận được bí cảnh chấn động, pháp tắc đang bắt đầu đem toàn bộ người trong bí cảnh quăng ra ngoài.
“Được, ta sắp xếp xong cho sư huynh sư tỷ liền trở về.” Giang An Lan biết Yến Trì lén đi ra ngoài, hơn nữa không muốn làm mọi người biết, cho nên cậu không có lại đi theo Yến Trì, dựa theo lời y nói lấy ra phù liên lạc của môn phái chuẩn bị cùng các đệ tử liên hệ.
Yến Trì nhìn Giang An Lan, bỗng nhiên có chút luyến tiếc không muốn cùng cậu tách ra.
Y nghiêng người thừa dịp Tiểu Kiếm Tu không chú ý trộm thơm một cái ở trên mặt cậu, sau đó mới đeo mặt nạ lên, nhìn sắc mặt đỏ bừng của Tiểu Kiếm Tu, nhìn về phía ánh mắt có chút kinh hỉ cùng không thể tin tưởng của cậu, sau đó liền bị bí cảnh truyền ra ngoài.
Yến Trì bật cười, thầm cười nhạo hành vi lưu manh lúc nãy của mình, lại giơ tay sờ sờ môi mình.
Cảm giác cũng rất tốt, y cũng không chán ghét, thậm chí còn muốn tiếp tục.
Yến Trì ho khan một tiếng, thu hồi suy nghĩ dần dần nguy hiểm trong lòng mình, sau khi bị bí cảnh truyền ra, vội vàng về Xích Dương Phong.
Khi Yến Trì vừa lén mọi người về được chỗ bế quan, bướm ngọc đưa tin của tông môn liền bay đến bảo y lập tức đến sảnh chính.
Trong sảnh chính, tất cả trưởng lão đều có mặt.
Giang An Lan và Ngọc Phong Ngọc Dao cũng đều đã trở lại.
Ngọc Cảnh cũng đứng ở một bên, sắc mặt lo lắng nhìn Tôn trưởng lão đang kiểm tra vết thương của Ngọc Phong và Ngọc Dao.
“Không sao, không thương đến nội tạng, nằm trên giường tĩnh dưỡng một thời gian là được rồi.” Tôn trưởng lão lấy ra một cái hộp, lấy ra hai viên đan dược đưa cho Ngọc Phong và Ngọc Dao.
Sau đó liền kêu hai đệ tử đến đỡ Ngọc Phong và Ngọc Dao lui xuống nghỉ ngơi.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Ánh mắt của Giang Vân Lê dừng lại trên người Giang An Lan chờ cậu giải thích.
“Thưa phụ thân, Nam Đà Sơn có một cái bí cảnh truyền thừa, sư huynh sư tỷ không cẩn thận bị hút vào bí cảnh.
Khi con tìm được bọn họ thì gặp một con huyền băng mãng xà thực lực Kim Đan đỉnh kỳ, ba người hợp lực mới chém giết được nó.” Nói xong liền lấy ra nội đan của huyền băng mãng xà cho mọi người xem.
“Bí cảnh truyền thừa? Lan Nhi vậy các con làm sao thoát ra được?” Mạnh Dĩnh nghe được có bí cảnh liền có chút hứng thú, nếu không phải nàng đang bận với một đống đơn luyện khí, nàng cũng muốn chạy đi ra ngoài nhìn xem bí cảnh như thế nào.
“Trong đó xảy ra chút chuyện, con nhất thời sơ y bị tiểu nhân đánh lén, một tiền bối áo đen đã cứu con.
Rồi sau đó con đi theo tiền bối áo đen đi tới tâm trận của bí cảnh truyền thừa.” Giang An Lan không có nói Yến Trì, nhưng nếu mà không nói người áo đen, đến lúc đó Ngọc Phong Ngọc Dao nhất định sẽ nói nói, vậy thì chuyện cậu cố tình