"Nói rõ cái gì?"_Hồng Tịch Nhan chau mày:"Tôi và anh không có gì để nói cả?"
Nam Thiên Tước bỗng nhiên quỳ xuống, tay nắm tay cô:"Hồng Tịch Nhan, anh cho phép em được bên cạnh anh".
"Anh điên sao? Tôi có nói muốn ở bên cạnh anh sao?"
Hồng Tịch Nhan rụt tay lại, quay lưng, Nam Thiên Tước nhận thức ra gì đó, anh không phải đang tỏ tình mà là ra lệnh mà, hazz, chỉ là tỏ tình thôi mà, tại sao lại khó như vậy?
Nam Thiên Tước ôm chằm lấy cô từ phía sau, đầu gác tựa vào vai cô:"Em đừng đi, để anh nói hết cái đã ,anh thích em là thật, cũng muốn em bên cạnh anh, anh không thể chịu nổi khi thấy em ở gần người đàn ông nào khác, cũng không chấp nhận được sự lạnh nhạt của em, em đồng ý làm bạn gái của anh được không?"
Hồng Tịch Nhan im lặng, anh đang tỏ tình cô sao? Trái tim của cô đang đập thình thịch cả đây, cô có thích anh hay không?
Điều đó cô vẫn còn đang thắc mắc, suy xét một chút,cô đáp:"Tôi sẽ suy nghĩ lại?"
"Không, em