Yến Thanh Ti cười.
Cô không ngờ, Nhạc Thính Phong mà cũng có thể làm ra loại chuyện này.
Mặt mũi của cô cũng thật sự rất lớn nha! Có thể khiến Nhạc thái tử đứng ra chống lưng cho cô.
Yến Thanh Ti nhếch khóe miệng, xem ra, cơ hội nắm bắt Nhạc Thính Phong ngày càng lớn.
.......
Yến Thanh Ti cầm di động nhìn chằm chằm vào số điện thoại của Nhạc Thính Phong.
Có nên gọi không? Chỉ vì một Cận Tuyết Sơ, có đáng để cô đi tìm Nhạc Thính Phong Không?
Thực ra có nói gì cũng không quan trọng, trọng điểm là cô gọi điện thoại cho anh ta, tức là thừa nhận cô đã thua và phải cúi đầu trước.
Mười phút sau, Yến Thanh Ti quyết định mai mới đi Cảnh Thành, cô gọi điện cho Cận Tuyết Sơ.
"Tuyết Thần, hôm nay rảnh không?"
"Sao thế, muốn hẹn anh à?" Cận Tuyết Sơ cứ mở miệng là nói mấy câu bỉ ổi.
Giọng nói cực kì bình thản ung dung, hoàn toàn nghe không giống giọng của một người đang gặp khó khăn.
Yến Thanh Ti nhíu mày: "Đúng vậy, có được không."
Cận Tuyết Sơ hào hứng, cười hỏi: "Thế anh phải hỏi lại em chút, trước giờ anh chỉ hẹn lên giường với người đẹp thôi, còn lại thì khó nói lắm, em định hẹn anh thế nào đây?". Giọng nói tưng tửng.
Yến Thanh Ti cười rộ lên: "Thế thì khiến anh phải thất vọng rồi, tôi định hẹn anh đi quay MV."
Cận Tuyết Sơ sửng sốt, một lúc sau mới nói: "Chuyện này, album của anh có thể sẽ phải lùi lại, MV tạm thời..."
Cận Tuyết Sơ chưa kịp nói hết câu, Yên Thanh Ti đã ngắt lời: "Đừng có nói với tôi cái gì mà có thể hay không thể, nói cho anh biết thịt đã vào đến miệng của tôi, không bao giờ có chuyện là không nuốt được, cho dù có bị người ta cướp mất, tôi cũng sẽ cướp trở lại, đã là đàn ông thì dứt khoát một chút."
Những lời của Yến Thanh Ti khiến Cận Tuyết Sơ chấn động, chưa từng có ai nói thế với anh ta. Nhưng thần kì thay, nó lại làm khơi dậy cảm xúc mãnh liệt đã ngủ say từ lâu của anh.
Anh ta do dự một chút: "Có muốn quay thì cũng phải có Studio, hiện tại không có?"
"Ai nói phải cần Studio, bảo trợ
lí của anh mang máy quay đến đây."
"Được..."
Cận Tuyết Sơ cũng không hỏi Yến Thanh Ti rút cuộc muốn làm gì, công ty của anh đã bị Nhạc thị đeo bám thì chuyện bị mua lại là điều tất nhiên, album của anh giờ hoàn toàn bị xếp xó.
Chuyện đã đến nước này, có lo lắng cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì.
Đến nơi Yến Thanh Ti hẹn, Cận Tuyết Sơ ngây người quan sát đống ô tô cũ nát xếp chồng chất thành núi, nằm la liệt khắp nơi ở trước mặt, bầu không khí sa sút chán chường tràn ngập khắp nơi khiến con người ta cảm thấy... thật bất lực.
Người quản lí của Cận Tuyết Sơ - Tony, bịt mũi, kêu oai oái: "Đến cái nơi quỉ quái này làm gì? Bẩn chết mất!"
Tony dùng Lan hoa chỉ chỉ thẳng vào mặt Yến Thanh Tư gào lên: "Cái nơi quỉ quái thế này có thể quay được cái gì? Lại chỉ có mỗi mấy người chúng ta?"
Yến Thanh Ti không thèm trả lời, quay sang nói với Cận Tuyết Sơ: "Bắt đầu thôi..."
Hồi ở nước ngoài, Yến Thanh Ti từng chạy việc ở đoàn làm phim, ít nhiều cũng có chút kĩ năng quay phim.
Cô chưa bao giờ mà người dễ dàng chịu đầu hàng, không có Studio, tự cô tìm chỗ để quay, không có thợ quay phim, cô sẽ tự mình quay, một cái MV thôi mà, cô không tin mình không quay được.
Cận Tuyết Sơ là một người có tài năng thật sự, khi anh ta nhìn thấy nơi này, cả trái tim anh ta phải rung lên, cứ như nháy mắt đã nắm bắt được linh hồn của ca khúc chủ đạo.
Cận Tuyết Sơ ôm lấy cổ Yến Thanh Ti: "Cảm ơn, em chính là một thiên tài, nếu không phải là đồng loại, anh thật lòng muốn lên giường với em."