Ông xé nát cái thứ ấy ngay lúc đó, sau đó khẳng định rõ ràng Thanh Ti chính là cháu ngoại của nhà họ Hạ, chuyện này không có bất cứ điều gì đáng để nghi ngờ, bảo nhà họ La bọn họ đừng lãng phí tâm cơ.
Nhưng nói thì như thế, bản thân ông cũng có ít nhiều dao động.
Du phu nhân dịu dàng nói: “Con biết chú muốn nói là, nhỡ đâu… Thanh Ti không phải là người nhà họ Hạ thật thì làm thế nào? Thực ra bây giờ… cái đó cũng chẳng quan trọng nữa, anh Lan và cô đều đã công nhận, những thứ khác... không cần quan tâm nữa.”
“Thanh Ti quả thật đã mang đến rất nhiều niềm vui cho cô con, có thể nói là Bội Uyển có thể tỉnh lại và hồi phục được như bây giờ là nhờ vào công lao của Thanh Ti. Nhưng ta lo lắng…”
Hạ lão gia rất thích Yến Thanh Ti, chuyện này là thật, nhưng ông đang lo là nếu như Thanh Ti là do phe phái đối lập của Hạ An Lan phái đến thì làm thế nào?
Con bé bước vào nhà họ Hạ dễ như trở bàn tay, nhận được sự yêu thích và tin tưởng của tất cả mọi người, nếu như tương lai sau này nó có làm cái gì thật, rất dễ có thể khiến Hạ An Lan rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục, sẽ khiến nhà họ Hạ sụp đổ.
Góc độ tư duy giữa nam và nữ rất khác nhau, cho nên trên một vài chuyện, so với lão thái thái, Hạ lão gia lại kiên định hơn, bởi vì đàn ông thường suy xét và chú ý tới đại cục nhiều hơn.
Du phu nhân do dự rất lâu mới nói: “Con thật ra có mấy câu vẫn muốn nói với chú, nhưng… trước đây vì cả chú cô và anh Lan đều kiên định tin tưởng vào Yến Thanh Ti, cho nên con cũng không dám nói. Nhưng nếu hôm nay chú đã hoài nghi rồi, vậy thì con liền nói cho chú nghe suy nghĩ của con.”
“Con nói đi!”
Du phu nhân cười cười: “Nếu như con nói không đúng, chú cũng đừng giận con nha, cứ coi như con đang nói vớ vẩn đi.”
“Nếu như Tiểu Ái năm đó chưa chết, nếu như Yến Thanh Ti thực sự là con gái của
Tiểu Ái, vậy thì mọi chuyện đều tốt đẹp cả, chúng ta nên vui mừng vì ông trời cuối cùng cũng có mắt, cho chúng ta một tia hy vọng. Nhưng…”
“Nhưng cái gì?”
Du phu nhân mím môi, nói: “Nhưng năm đó khi Tiểu Ái qua đời, chúng ta đều có mặt ở đó. Lửa cháy dữ dội như thế, chú còn nghe thấy tiếng Tiểu Ái khóc la ở trong đó, một đứa trẻ như con bé có thể chạy thoát được không?”
Hạ lão gia không nói năng gì, trong đầu ông lại nghĩ về chuyện năm đó.
“Thứ hai, Yến Thanh Ti quả thật coi chú, coi cô, coi anh Lan như người thân thật sự, nhưng… mọi người hình như đã bỏ quên một chuyện thì phải, cô ta là diễn viên, chức trách của diễn viên là gì, chính là diễn kịch, diễn cái gì là giống cái đấy! Thực ra, chú không biết, con quả thực không làm thế nào để thích được những minh tinh, bởi vì bên cạnh Du Hí luôn luôn có những đứa con gái như thế. Tuy rằng bên ngoài rất nhiều người nói là Du Hí “chơi” ngôi sao, nhưng chẳng phải là cái đám diễn viên đó muốn thu được lợi ích từ Du Hí hay sao? Con biết Du Hí chính là bị mấy cô diễn viên đó cho vào bẫy. Giới giải trí là một cái chảo nhuộm khổng lồ, có tốt đến mấy, có trong sạch đến mấy người ta bước vào đây rồi cũng sẽ bị nhuộm đen mà thôi. Phim của Thanh Ti con cũng đã xem rồi, khả năng diễn xuất của con bé cũng khá lắm.”
Hạ lão gia vẫn không nói gì, nhưng thần sắc có chút lạnh lẽo, nếu đúng như những gì con bé đang nói, Thanh Ti chẳng qua chỉ đang diễn kịch với bọn họ mà thôi, vậy thì…
Du phu nhân thấy Hạ lão gia hơi run rẩy, vội nói tiếp: “Đương nhiên, đây chỉ là cách nghĩ của con mà thôi, bởi Du Hí khiến con có cái nhìn khá thành kiến với nữ diễn viên. Nhưng mà chắc Thanh Ti không như thế đâu, con cảm thấy tình cảm mà con bé dành cho cô chú là thật, đương nhiên cũng không ngoại trừ… kĩ năng diễn xuất của cô ta quá tốt.”