Cô không biểu hiện gì, thân thể và mặt chết lặng, màu đen trong ánh mắt đầy vẻ tuyệt vọng với thế giới này.
Tống Thanh Ngạn nhìn màn hình, sau đó để ống kính hướng về Yến Thanh Ti từ nhiều góc, miêu tả cô từ nhiều góc độ, anh ta rất thích nhìn Yến Thanh Ti diễn.
Tống Thanh Ngạn sửa lại kịch bản để Tằng Khả Nhân có thêm một động tác, đó là đánh Yến Thanh Ti một bạt tai.
Sau khi Tằng Khả Nhân nói xong lời thoại của mình liền giơ tay lên, hung hăng đánh xuống.
Một cái tát này cực kỳ vang dội và mạnh mẽ, cho dù trong mưa vẫn nghe rõ ràng.
Mọi người sợ ngây người, sắc mặt Tống Thanh Ngạn đen lại, anh ta nghĩ với tính tình của Yến Thanh Ti nhất định sẽ đánh trả, như thế thì các cảnh quay trước đều hỏng hết. Không ngờ, Yến Thanh Ti hoàn toàn không có động tác gì khác, cô vô cùng chuyên nghiệp cứ thế diễn xong phân đoạn này.
Sau khi kết thúc, Quý Miên Miên vọi vàng xông lên, phủ quần áo lên người Yến Thanh Ti, sau khi nhìn mặt cô thì hai mắt đầy lửa, chỉ hận không thể giết chết Tằng Khả Nhân.
Tằng Khả Nhân mang theo vẻ mặt vô tội, cười nói: “Chị Thanh Ti, em không cố ý đâu, xin lỗi chị, em… vẫn nên phải học chị nhiều.”
Không ai biết Tằng Khả Nhân đánh một bạt tai kia có bao nhiêu sung sướng.
Được đánh lên mặt Yến Thanh Ti, được nghe âm thanh kia, ngụm ác khí nghẹn ở trong lòng cô ta cuối cùng cũng xuôi.
Yến Thanh Ti con môi cười: “Xong xuôi rồi tôi sẽ dạy cho cô càng nhiều, để cô học thêm vài thủ đoạn của tôi.”
Tằng Khả Nhân cười đắc ý, cuối cùng cũng chiếm được thượng phong.
Tống Thanh Ngạn rất hiểu tính cách của Yến Thanh Ti, không nghĩ hôm nay cô lại buông tha cho Tằng Khả Nhân.
Nửa ngày quay phim sau đó anh ta vẫn cảm thấy rất không tự nhiên, rõ ràng thế này không giống tác phong của Yến Thanh Ti.
Quả nhiên, phân cảnh cuối cùng của hôm nay vừa kết thúc, Yến Thanh Ti liền quăng cho Tiểu Từ và Quý Miên Miên một ánh mắt.
Hai người hiểu ý, Quý Miên Miên như con ngựa đứt cương, lập tức
đá bay hai trợ lý của Tằng Khả Nhân, còn Tiểu Từ chặn Bạch San lại.
Yến Thanh Ti vươn tay kéo tóc Tằng Khả Nhân, sức cô rất lớn, giống như muốn lột luôn da đầu Tằng Khả Nhân ra.
Tằng Khả Nhân hét lên chói tai: “A… Yến Thanh Ti, cô định là gì, mau buông…”
Yến Thanh Ti nhíu mày: “Không phải cô muốn học tôi sao? Kế tiếp cô nên học cho cẩn thận, thủ đoạn thu thập tiện nhân của tôi chưa bao giờ giống nhau.”
Hôm nay, nếu cô không khiến cho cô ả này thành thật thì cô không phải Yến Thanh Ti nữa.
Tằng Khả Nhân chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo bèn kêu lên: “Anh… Cứu em… Cứu em…”
Tằng Niệm Nhân sốt ruột định lao lên thì bị Quý Miên Miên ngăn lại, hắn còn chưa kịp phản ứng đã thấy mình nằm chổng vó lên trời.
Những người khác trong đoàn làm phim sợ có chuyện không hay xảy ra bèn khuyên Yến Thanh Ti, cô liền lạnh giọng nói: “Ai muốn chết giống cô ta thì cứ lại đây.”
Cô túm tóc Tằng Khả Nhân kéo vào một gian phòng rồi đóng cửa lại.
Quý Miên Miên đứng ở ngoài cửa canh như một môn thần, không ai dám đi qua.
Tằng Khả Nhân té trên mặt đất, trong lòng sợ hãi, ánh mắt ngậm đầy nước.
Yến Thanh Ti chậm rãi xắn tay áo lên: “Làm một thiên kim nhà giàu không muốn, lại còn muốn diễn, cô đã muốn như thế thì tôi sẽ thành toàn cho cô, nếu không tôi sẽ không là Yến Thanh Ti nữa.”
Nghĩ rằng hiện tại cô dễ tính là có thể bắt nạt cô sao?
Nằm mơ giữa ban ngày à?
Tằng Khả Nhân lạnh rung: “Cô muốn làm cái gì?”
Yến Thanh Ti đi tới, nhấc chân đá vào người Tằng Khả Nhân: “Đương nhiên là… làm cô!”