Anh nói: “Từ ngày mai, em phải ngủ với Yến Thanh Ti, buổi tối phải thật cảnh giác.”
Quý Miên Miên gật đầu: “Ừ, hiểu rồi.”
Bỗng nhiên cô cười, ngẩng đầu nhìn anh: “Tôi phát hiện ra anh rất lợi hại nhé. Sao anh biết Tằng Niệm Nhân đã quay lại vậy?”
“Chỉ nghi ngờ thôi, cho nên đêm nay mới muốn đi xem một chút.”
Hôm nay lúc Yến Thanh Ti nói có cảm giác bị theo dõi nên anh đã hơi nghi ngờ, bởi vì theo anh được biết, Yến Thanh Ti là cô gái cực kỳ nhạy cảm và sâu sắc, bình thường sẽ không mắc phải sai lầm gì.
Anh cũng thấy xe riêng của Tằng Khả Nhân kéo kín cửa nên trong lòng đã bắt đầu nghi ngờ.
Bình thường, sau khi kết thúc công việc, xe của diễn viên luôn mở ra để thu thập đồ đạc, trang phục, nếu đã đóng chặt như thế là vì không muốn bị người khác thấy bên trong.
Quý Miên Miên ngẩng đầu hôn lên cằm của Diệp Thiều Quang một cái: “Lần này anh giúp nữ thần của tôi, xong việc tôi sẽ cho anh phần thưởng.”
Diệp Thiều Quang chỉ thấy trong lòng cực kỳ vui sướng.
“Vậy anh phải cố gắng hơn nữa mới được… Thế thì em sẽ càng tốt với anh hơn.”
Quý Miên Miên vỗ vỗ hai má Diệp Thiều Quang: “Cái này còn phải xem xét biểu hiện của anh. Ngủ đi.”
Diệp Thiều Quang kéo chăn: “Ngủ… ngủ… Ngày mai anh đã phải một mình một giường rồi.”
…
Tiểu viện mà Tằng gia thuê lửa cháy ngút trời, một đám người mất sức chín trâu hai hổ mới dập tắt được đám cháy.
Tằng Niệm Nhân nhìn cái bếp đã bị thiêu ra tro, nói: “Lửa này xuất hiện rất kỳ quái.”
Một người đàn ông đáp: “Có thể mạch bị chập nên phát sinh lửa điện. Cũng có thể do chuột cắn, tôi đã xem xét rồi, đám cháy xuất phát từ dây điện sau tường.”
Tằng Niệm Nhân vội vàng nói: “Nhưng tôi vẫn thấy không đúng lắm, anh nói xem, có phải đám người Yến Thanh Ti vào đây không?”
“Không đến mức đó đâu, nếu người của cô ta vào trong sân thì đám chó đã sủa rồi. Lần này sau khi lửa bùng lên chúng mới sủa.”
“Trong lòng tôi vẫn thấy không yên, vốn định đợi thêm chút
nữa… nhưng giờ xem ra đừng chờ nữa.”
“Đợi trời sáng, đi xem xét một chút nguyên nhân gây cháy. Nếu là tự nhiên thì có thể chờ một chút, còn nếu là vì…”
“Được, chờ trời sáng kiểm tra xong rồi hãy nói.”
…
Quý Miên Miên nghĩ chuyện này mãi, trời vừa sáng liền đi tìm Yến Thanh Ti.
Đúng lúc Yến Thanh Ti cũng đã dậy, cô trêu: “Hôm nay dậy sớm thế, xem ra tối qua hai người ngủ rất ngon nhỉ?”
Quý Miên Miên đóng cửa lại: “Chị, tối qua em ngủ không ngon, mãi mới ngủ được một chút.”
Yến Thanh Ti kỳ quái: “Không tốt? Sao không nghe thấy động tĩnh gì vậy? Chẳng lẽ hai người đổi giường à?”
“Chị, chị nói cái gì vậy, tất nhiên không phải rồi…” Quý Miên Miên nói xong thì mặt đã đỏ bừng. “Tối hôm qua Diệp Thiều Quang và em đi thăm dò tình hình quân địch.”
“Tình hình quân địch? Cái gì mà tình hình quân địch?”
“Chính là tên Tằng Niệm Nhân đó, hắn trở lại rồi, còn dẫn theo vài tên rất cao to. Diệp Thiều Quang lo lắng hắn sẽ làm hại tới chị nên từ hôm nay em sẽ ngủ với chị luôn.
Yến Thanh Ti vừa nghe thì vẻ tươi cười trên mặt đã hoàn toàn biến mất: “Em nói là Tằng Niệm Nhân đã trở lại à?”
Quý Miên Miên gật đầu: “Đúng thế, tối qua bọn em…”
Sau đó cô kể chuyện phóng hỏa đốt bếp tối qua cho Yến Thanh Ti nghe.
Sắc mặt Yến Thanh Ti trở nên thận trọng: “Được rồi, chị biết rồi.”
Thực ra cô không ngạc nhiên lắm, anh em Tằng Niệm Nhân chắc chắn sẽ không dừng tay. Cô luôn cảm thấy sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ động thủ với mình.