Hai chữ ‘mại dâm’ đối với bất kì một người con gái nào đều là vết nhơ cả đời đều rửa không sạch, tất cả mọi người đều nhìn cô với ánh mắt háo sắc.
Sự nghiệp diễn xuất cũng kết thúc ở đây, sau này kết hôn cũng chẳng có ai muốn lấy.
Suy cho cùng chẳng ai muốn lấy đĩ về nhà.
Hứa Thiến Hi hoảng sợ đến tột độ, cục diện bây giờ khiến cô ta lúng túng không biết phải làm thế nào.
Rõ ràng trước mười giờ tối nay cô ta vẫn còn đang quay phim, sau khi Yến Thanh Ti hoàn thành vai diễn của mình, ngày ngày cô ta đều sống trong vui vẻ, cuối cùng thì cũng không cần nhìn thấy cái mặt Yến Thanh Ti, tại sao ngoắt một cái cô đã ở trong đồn cảnh sát thế này?
Cô cảnh sát ấy tức giận nói: “Cô có thể nghi ngờ chúng tôi, nhưng thiết bị ghi chép giám sát đã quay lại rất rõ ràng, cô đang trong quá trình giao dịch với bọn họ bị chúng tôi bắt quả tang tại trận, chứng cớ đều đây cả, cô còn muốn chối cãi nữa sao?”
“Tôi không tin, các người nói gì tôi không tin, không thể thế được…”
Hứa Thiến Hi phát điên, cô ta sống chết gì cũng không chịu tin, cô ta đang là diễn viên sáng giá, có một cuộc sống tươi đẹp, nếu như sự kiện mại dâm này biến thành thật thì sao?
Vậy… thì… cô ta xong rồi, cả cuộc đời này của cô kết thúc rồi!
Nữ cảnh sát không đôi co với Hứa Thiến Hi nữa mà trực tiếp để cô ta xem toàn bộ quá trình bọn họ hành động.
Thiết bị giám sát ghi lại rõ ràng toàn bộ quá trình bắt giữ Hứa Thiến Hi, bao gồm cảnh tượng dơ bẩn trong phòng khách sạn.
Hứa Thiến Hi xem xong gào lên một tiếng, trong chớp mắt cô ta đã sụp đổ hoàn toàn.
Những hình ảnh dâm ô đó đập vào mắt, Hứa Thiến Hi như phát rồ, kí ức của cô ta dừng lại ở đoạn sau khi về phòng, uống một ngụm nước, rửa mặt, đắp mặt nạ…sau đó cả người cô ta bắt đầu nóng bừng bừng, có người gõ cửa….
Hứa Thiến Hi suy sụp khóc lớn: “Tôi bị oan mà, chắc chắn tôi đã bị người ta bỏ thuốc…nước, nước của khách sạn có vấn đề, lúc đó tôi uống nước đã cảm thấy có gì đó lạ lạ…còn cả…Yến Thanh Ti, là Yến Thanh Ti, là cô ta hãm hại tôi, chính là cô ta hãm hại tôi…”
Hứa Thiến Hi lăn lộn mấy năm trong
showbiz đâu có ngu đến thế, dù cho có suy sụp sắp chết, cô ta ngay tức khắc cũng đoán ra được có người đang hãm hại cô ta.
Mà kẻ có thủ đoạn như thế này, độc ác như thế này, cô ta không nghĩ ra ai khác chỉ có Yến Thanh Ti mà thôi.
Hôm trước Hứa Thiến Hi trả thù Yến Thanh Ti không ngờ cô ta lại thoát được. Với tính cách của cô ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Hứa Thiến Hi. Nhất định là cô ta.
Hứa Thiến Hi cô quá sơ ý trúng kế của Yến Thanh Ti mất rồi.
Vị cảnh sát nọ mặt lạnh lùng nói: “Có phải có người hại cô hay không, chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng, nhưng Yến Thanh Ti mà cô nhắc đến hai hôm trước đã rời khỏi Cảnh Thành rồi, vụ án bắt cóc ban đầu của cô ấy, tất cả mọi hiềm nghi đều chỉ thẳng vào cô, người ta không nói gì thì thôi, tôi khuyên cô một câu, trước khi nói nhớ uốn lưỡi bảy lần, nếu không cẩn thận người ta kiện lại cô tội phỉ báng.
Vụ án Yến Thanh Ti bị bắt cóc hai hôm trước, cũng là do đồn cảnh sát của bọn họ thụ lí, cho nên bọn họ biết khá rõ.
Theo tâm lí của người bình thường, đã nhận định Hứa Thiến Hi là tội phạm sa ngã, những gì mà cô ta nói có độ tin cậy rất thấp.
Mà Yến Thanh Ti lúc đó còn đến đồn cảnh sát nói đỡ cho Hứa Thiến Hi, có thể thấy, con người của cô ấy cũng được lắm.
Hứa Thiến Hi đã rơi vào trạng thái điên cuồng, cô ta phát điên lên gào thét: “Chính là cô ta, nhất định là cô ta, đưa điện thoại cho tôi, tôi muốn gọi điện thoại…tôi có người bảo trợ, tôi có người che chở, tôi không muốn ở nơi này nữa, Yến Thanh Ti, tôi nhất định phải giết chết cô ta.”
Hai viên cảnh sát đều lắc đầu, Hứa Thiến Hi đã thành ra thế này rồi thì làm sao mà hỏi được nữa?
“Cứ thế này đi đã, dù sao cô ta phạm pháp sự thật đã rất rõ ràng, kể cả cô ta có không khai nữa, thì đã có chứng cứ xác thực.”
……