Về sau chẳng cần làm gì cả, cứ ngồi đợi hợp đồng quảng cáo, chụp ảnh ùn ùn kéo tới thôi.
Giấc mơ lớn nhất của những người mẫu, ca sĩ, minh tinh điện ảnh lúc còn sống chính là mời được anh ta chụp cho mình một lần. Chỉ cần được anh ta đồng ý chụp hình thì coi như có một kim bài chứng thực bản thân trong làng giải trí, dù là địa vị hay đẳng cấp sẽ lập tức được nâng lên một độ cao hoàn toàn mới.
Loại ưu đãi này so với được giải thưởng người mẫu ảnh còn khó đạt được hơn gấp trăm lần.
Bởi vì vị nhiếp ảnh gia này rất thanh cao, cũng không có nhiều ngôi sao được anh ta coi trọng.
Lúc Yến Thanh Ti ở nước ngoài thì thanh danh của anh ta nổi vang như sấm rền, nhưng kỳ quái là, những người bị anh ta chụp hình đều chưa từng thấy mặt anh ta, đó là một nhiếp ảnh gia cực kỳ thần bí.
Trước kia, Yến Thanh Ti còn nói, một nhiếp ảnh gia có thể làm tới nước này đúng thật sự là… quá tài tình.
Chị Mạch hưng phấn nói: “Anh ta tới nước ta rồi, Thanh Ti, anh ta tới nước ta, chị vừa mới nhận được tin này đấy.”
Chị Mạch hưng phấn tới độ này thì Yến Thanh Ti cũng không lấy làm kì quái: “Đến thì đến, có quan hệ gì với em đâu?”
Giờ cô lại phụ nữ có thai, nhiếp ảnh gia có cao cấp tới đâu thì cũng chẳng liên quan gì tới cô hết. Nếu cô không mang thai, có khi cũng có ý tưởng tìm gặp anh ta một lần.
Chị Mạch nói: “Sao em lại không kích động gì vậy hả? Anh ta sẽ chọn vào ngôi sao trong nước, lần này anh ta muốn chọn một ngôi sao trong nước để đưa lên bìa tạp chí T đó.”
Yến Thanh Ti chớp mắt mấy cái: “Sao em phải hưng phấn, có liên quan gì tới em đâu?”
“Sao lại không quan hệ với em? Có quan hệ là đằng khác ấy, trong mấy ngôi sao anh ta chọn có em đấy, em yêu ạ, có em…” Chị Mạch còn nhắc đi nhắc lại hai lần “có em”.
Yến Thanh Ti kinh ngạc, nhưng cũng nhanh bình tĩnh lại: “Anh ta chọn vài
người là muốn thử ống kính à? Sau đó lại chọn từ trong đó ra một người phải không?”
“Đúng thế, nhưng ít nhất là chúng ta có cơ hội. Thanh Ti, Thanh Ti… em có muốn thử không?”
“Thử rồi cũng chẳng tới lượt em đâu, giờ em đang là người có bầu…”
“Nhưng bụng em còn chưa thấy rõ mà. Em nghĩ xem, nếu thật sự được lựa chọn, sau này em có thể đánh ra thị trường quốc tế, đây chính là cơ hội ngàn năm có một đó, bao nhiêu người mơ còn không được đâu.” Chị Mạch cố gắng thuyết phục Yến Thanh Ti.
Yến Thanh Ti đúng là hơi động lòng, đó là một cơ hội tốt, cô sờ sờ bụng: “Nhưng… gần đây em không được an toàn lắm…”
“Vấn đề an toàn thì em cứ yên tâm. Chị đã hỏi rồi, đại thần Mill sẽ một mình làm việc với từng ngôi sao một, rất an toàn, em sẽ không phải gặp các ngôi sao nữ khác, hơn nữa địa điểm gặp mặt có thể là phòng chụp do chúng ta lựa chọn.”
Yến Thanh Ti kinh ngạc: “Tốt như vậy?”
“Đúng vậy, nếu không tại sao chị lại bảo em tới thử xem chứ. Thanh Ti, em ngẫm xem, nếu như em được lựa chọn làm gương mặt trang bìa, đừng nói em không đi làm một năm, dù là ba năm thì em cũng không sợ bị lãng quên.
Yến Thanh Ti cắn cắn môi: “Em… phải bàn bạc với ông xã đã.”
Cúp máy, cô nhìn Nhạc Thính Phong đầy tội nghiệp, cũng không nói gì, chỉ nhìn anh.
Nhạc Thính Phong đã nghe loáng thoáng được nội dung cuộc nói chuyện, anh biết Yến Thanh Ti cực kỳ muốn đi, bèn cười nói: “Có thể… Nhưng anh phải đi cùng mới được.”
“Ông xã, anh thật tốt quá, nếu em có thể được chọn lên trang bìa cho tạp chí này thì sinh xong bảo em sinh thêm đứa nữa cũng được.”
“Đây là em nói đấy nhé…”
…
Hai ngày sau, Yến Thanh Ti đi vào phòng chụp hình, lúc chờ đợi, tâm tình cô rất khẩn trương.
Nghe thấy tiếng cửa phòng bị đẩy ra, cô xoay người lại, thấy người vào thì nhất thời sửng sốt.