Ông chưa bao giờ dám nhìn tới những hồ sơ điều tra về những gì con bé đã trải qua.
Không ai biết ông kỳ thực rất muốn đến thăm mộ con bé nhưng lại không dám...
Arthur thở dài, bà nội anh đúng là một người điên, bởi vì anh từ nhỏ đã lớn lên bên bà nên mới không muốn trở thành một người như thế.
Cuộc đời của một người như thế nào là do bản thân họ tự tạo nên chứ không phải là do người khác khống chế mà thành.
Bà nội anh hủy đi cuộc đời của một cô gái, cũng thiếu chút nữa hủy đi Thanh Ti.
Arthur lấy dũng khí tiếp tục nói: "Sau... Thanh Ti cũng thế, bà nội không muốn giết cô ấy, có lẽ là nghĩ nếu như cô ấy chết, bà sẽ không còn người có thể trả thù nữa, đôi khi sống không bằng chết còn đáng sợ hơn cả cái chết... Bà không thể ra tay với ông nhưng trên người Thanh Ti lại chảy dòng máu của Hạ gia, bà muốn Thanh Ti còn chịu khổ hơn những gì mẹ cô ấy đã chịu, thế nhưng Thanh Ti và mẹ cô ấy không giống nhau. Khi cô ấy tới nước M thì sức khỏe của bà nội đã rất yếu, biết thời gian còn lại không nhiều cho nên muốn tôi đi giải quyết Thanh Ti, muốn tôi tiếp cận cô ấy, có được tín nhiệm của cô ấy, sau đó phá hủy cô ấy..."
Khi nói ra những lời ngày gánh nặng trong lòng Arthur như được giải thoát.
Kỳ thực đây chính là lí do anh vẫn mãi không dám nói với Yến Thanh Ti chuyện anh thích cô.
Bởi vì anh chột dạ, anh sợ.
Anh không bao giờ gọi Thanh Ti bằng tên tiếng Trung vì anh luôn tự lừa mình dối người, luôn nghĩ cô là Monica, không phải là Yến Thanh Ti.
Thế nhưng có lừa mình dối người thế là thì cô vẫn là Yến Thanh Ti trước sau đó mới là Monica.
Mấy năm này, Arthur vẫn luôn sợ sẽ bị Thanh Ti phát hiện ra tất cả... sau đó... hận anh!
Thế nhưng đây là nghiệp mà bà nội anh đã gây ra, anh phải trả thay cho bà.
Hạ An Lan vẫn bảo
trì tư thế che mắt, Arthur không biết có phải là ông đang khóc hay không.
Anh nghĩ, nếu như em gái của anh cũng bị người ta hủy như vậy, chưa chắc anh đã bình tĩnh được như Hạ An Lan.
Hạ An Lan đau đớn, Chu Phượng Khanh đâu chỉ trả thù mỗi Hạ gia đâu, bà ta đã hủy diệt cả gia đình ông.
Cải biến cả cuộc đời của Tiểu Ái, hủy hoại cả cuộc đời con bé!
Sự trả thù của bà tàn nhẫn hơn bất cứ ai, bất cứ thủ đoạn nào trên đời này...
Ngay cả ông tham chính trường nhiều năm như vậy, âm mưu quỷ kế của ông cũng không so được với bà ta về độ ác độc và âm hiểm.
Trước đây, khi hai nhà Hạ Chu đấu nhau, Hạ gia chưa bao giờ sử dụng thủ đoạn với nhà họ.
Nhưng Chu gia lại luôn đầu cơ trục lợi, bất cứ vị lãnh đạo nào cũng không thể tha thứ chuyện họ đã làm đối với quốc gia này, coi như là bí mật xử quyết cũng không oan uổng bọn họ, nếu như đưa ra ngoài ánh sáng thì đừng nói đến việc chỉ tử hình, những người liên quan ngay cả Chu Phượng Khanh cũng khó thoát khỏi vòng lao tù.
Buồn cười ở chỗ, Chu Phượng Khanh không dám đi chỉ trích vị lãnh đạo đã hạ lệnh xử quyết cha mẹ và người thân bà ta nhưng lại dám trút giận lên Hạ gia, nói đúng hơn là chỉ dám ra tay với người nhỏ nhất, không có năng lực khảng phán nhất...
Nếu bàn về đê tiện, Hạ An Lan tự nhận mình đúng là không thể so với Chu Phượng Khanh.
Lòng bàn tay Hạ An Lan ướt đẫm, ông không nói gì cũng không ngẩng đầu lên, cả căn phòng chìm vào yên lặng.
Những gì Arthur biết đều đã nói hết, giao dịch của anh với Hạ An Lan đã xong.
Anh quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, trời tối đen như mực, cái gì đều nhìn không thấy, không biết có phải ngoài trời tuyết đang rơi.