Anh ngẩng đầu, cười đáp: “Ba mẹ, con và Miên Miên không thiếu tiền đâu. Chỗ tiền này chắc là đủ mua một căn hộ trong thành phố, nếu ba mẹ quan tâm thì thử tìm xem có căn hộ nào thích hợp không thì mua đi, tiền không đủ cứ nói với con, sau này… Chờ xử lý xong hết công việc, con với Miên Miên sẽ về ở cùng bố mẹ.”
Hai ông bà vừa nghe đã vô cùng vui mừng: “Thật sao?”
Bà Quý cao hứng tới nỗi mắt rơm rớm nước, nói: “Thế thì tốt quá, tốt tốt…”
Ngay cả ông Quý vốn không thích cười giờ cũng tươi như hoa: “Cái này các con không cần quan tâm, ba sẽ tìm mua giúp hai đứa một căn hộ, đảm bảo vừa lòng đẹp ý.”
Bọn họ vốn vừa cao hứng khi con gái tìm được hạnh phúc, lại vừa cảm thấy mất mát khi sau này con gái gả đi rồi, không biết khi nào mới về thăm nhà được một chuyến.
Hoàn toàn không ngờ Mộ Dung Miên lại quyết định như thế.
Chỉ cần một câu nói này đã lập tức đi vào tâm khảm hai người, ánh mắt họ nhìn Mộ Dung Miên còn yêu thương hơn cả nhìn con ruột.
Rời khỏi nhà họ Quý, trên đường trở về, Quý Miên Miên hỏi: “Anh thật sự sẽ về nhà sống với em à?”
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng Mộ Dung Miên sẽ về nhà mình ở với bố mẹ.
Mộ Dung Miên gật đầu: “Đương nhiên, ba mẹ anh đều đã mất, ba em chính là ba anh, mẹ em chính là mẹ anh, không về đó thì chúng ta còn về đâu nữa? Huống chi, anh cảm thấy thành phố này rất được.”
Cô cười: “Anh định… tới ở rể đấy à?”
Mộ Dung Miên nhíu mày: “Sao, không được à?”
Trong lòng anh đã lên kế hoạch chu đáo, đợi mọi chuyện hoàn thành, không còn vướng bận gì nữa, anh sẽ đưa Quý Miên Miên về nơi này sống.
Anh chưa từng có một gia đình đầy đủ, nhưng tương lai anh chắc chắn sẽ có.
Về lại Lạc Thành, Mộ Dung Miên nhanh chóng trở về với lịch trình quay phim.
Vốn dĩ chỉ còn một đoạn quay cuối cùng nữa, nhưng vì nguyên nhân thời tiết và diễn viên nên bị chậm trễ mất một thời gian.
Chuyện Phương Duyên Duyên ầm ĩ ở làng giải trí vẫn chưa lắng lại, vì rất nhiều “thành tích”
của cô ta bị phơi bày ra nên đã bị bên trên hạ lệnh phong sát, cô ta chạy tới đoàn làm phim náo loạn vài lần, bị đạo diễn đuổi ra ngoài, sau không còn ai thấy cô ta đâu nữa.
Đợi Mộ Dung Miên quay xong cảnh cuối cùng cũng là nửa tháng sau.
Trong bữa tiệc đóng máy, Mộ Dung Miên phát ra một tin weibo:
Đóng máy!
Tạm biệt làng giải trí!
Tạm biệt fan của tôi!
Tôi muốn mang theo bà xã của mình đi về hướng chỉ thuộc về tương lai của hai chúng tôi.
Fan của Mộ Dung Miên nước mắt chảy thành sông, thoắt một cái tag #tương lai của anh, bọn em không thể được tham dự nữa rồi# ngay lập tức trở thành tiêu đề nổi bật số 1.
Ai cũng biết, Mộ Dung Miên thoái ẩn là kết cục đã định.
Một ngôi sao trong tương lai gần sẽ bay lên thành siêu sao, trong một phút bốc đồng đã trở về làm người bình thường.
Khuya khoắt, rốt cuộc cũng về lại được nhà mình.
Quý Miên Miên mệt tới nỗi không bước nổi, trực tiếp ngã người xuống ghế sô pha: “Em không xong rồi.”
Mộ Dung Miên lắc đầu, quay lại ôm cô vào phòng ngủ, thay quần áo cho cô, ăn đậu hũ một hồi, muốn nuốt chửng cô nhưng lại đau lòng cô mệt mỏi vì thế mới thành thành thật thật buông tha cho cô.
Sau khi ngủ, di động của Mộ Dung Miên đổ chuông.
Nhìn dãy số hiện lên, ánh mắt anh trở nên hung ác, lạnh lùng. Anh đứng dậy bước ra phòng khách.
“Alo…”
Thanh âm sốt ruột của Mộ Dung phu nhân vang lên: “Randy, đã hơn nửa tháng rồi, rốt cuộc cậu muốn làm gì, bên này… tôi không chống đỡ nổi nữa. Lần trước cậu đã đồng ý với tôi thế nào, cậu không thể nuốt lời lần nữa đâu.”
Mộ Dung Miên nhắm mắt lại, sau một lát im lặng liền bình tĩnh nói: “Biết rồi, tuần sau tôi sẽ quay về.”