Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 1775: Nói thực, tôi cũng chẳng muốn chạm vào loại rác rưởi như anh


trước sau

Mộ Dung phu nhân (⊙o⊙)

Quý Miên Miên (⊙o⊙)

Claude (⊙o⊙)

Tất cả mọi người đều sửng sốt, cái này… hình như sai hết rồi, đây đâu phải là nhận lỗi chứ?

Quý Miên Miên phản ứng lại đầu tiên, cô là người hiểu Mộ Dung Miên nhất, nghe anh nói vậy thì sau vài giây kinh ngạc liền cảm thấy bình thường, đây mới là tác phong của anh, nếu không phải thế này thì mới không giống.

Nhưng Quý Miên Miên nhìn khăn tay trong tay mình, lại nhìn Claude đang ngây ra như phỗng, làm thế… có phải không tốt lắm không?

Quý Miên Miên lo lắng, sợ là làm thế sẽ càng đem tới cho Mộ Dung Miên thêm phiền toái.

Mộ Dung Miên nhẹ nhàng vỗ vỗ tay cô, dịu dàng nói: “Làm đi, rác rưởi thì cần gì coi là người chứ.”

Dù sao anh cũng chưa từng coi cái tên Claude này là con người.

Thùng rác phần lớn còn có giá trị lợi dụng, nhưng người này còn sống chỉ lãng phí phí oxy, không có chút giá trị tồn tại nào.

Mộ Dung phu nhân cũng nhận ra lợi hại trong chuyện này, vì vậy lại liếc nhìn Mộ Dung Miên.

Quý Miên Miên nhỏ giọng nói: “Nhỡ xảy ra phiền toái thì sao?”

Mộ Dung Miên nhéo mặt cô: “Phiền toái gì? Em cảm thấy gãy một tay và gãy hai tay có gì khác nhau sao?”

Quý Miên Miên nghĩ nghĩ rồi lắc đầu, đúng là chẳng có gì khác nhau cả.

Bẻ gãy một tay của hắn thì hắn cũng sẽ đi tìm mẹ mình tố cáo, bẻ gãy hai tay cũng thế, dù sao bọn họ cũng sẽ tới đây làm ầm lên, thế thì… thà cứ bẻ thêm một tay còn hơn.

Quý Miên Miên gật đầu: “Anh nói có lý.”

Mộ Dung Miên nhẹ nhàng vỗ vỗ đỉnh đầu cô: “Làm đi, đừng sợ, anh là chỗ dựa của em.”

Claude bị dọa tới hai chân mềm nhũn, nếu không phải hai bên bị người ta giữ lấy thì hắn đã nằm sấp xuống luôn rồi. Hắn vội vàng cầu cứu Mộ Dung phu nhân: “Bác, bác… Bác không thể ngồi yên mà không quan tâm tới được, mợ…”

Vẻ mặt của Mộ Dung phu nhân đầy vẻ khó xử: “Claude, từ trước tới nay cháu luôn nói bác chỉ là vợ kế của bác cháu, trong nhà này bác không có quyền nói chuyện, giờ bác có thể nói gì chứ? Randy là chủ nhân ở đây, nó muốn thế thì bác biết làm sao?”

“Các người
dám cấu kết với nhau làm việc xấu, các người dám hợp lại để…”

Hắn còn chưa nói dứt lời, Quý Miên Miên đã cầm lấy cổ tay trái còn lành lặn của hắn, nói: “Nói thực, tôi thật sự rất ngại chạm vào loại rác rưởi như anh, nhìn cũng sợ bẩn rồi.”

Nói xong, Quý Miên Miên dùng sức thật mạnh, một tiếng gãy vỡ nữa lại vang lên.

Cùng lúc đó, Claude gào lên một tiếng tê tâm liệt phế sau đó im bặt, cả người đã ngất đi, đồng thời dưới chân còn ướt đẫm một mảnh, một mùi vị khai nồng tỏa ra.

Mộ Dung Miên vội vàng kéo Quý Miên Miên về, lấy tay mình lau lau tay cô thêm hai lần nữa.

Mộ Dung phu nhân nhìn Quý Miên Miên đầy khiếp sợ, trong một khoảng thời gian ngắn nhìn thấy Quý Miên Miên bẻ gãy tay của một người đàn ông tới hai lần, sao bà ta không hãi cho được.

Rốt cuộc Mộ Dung Miên này tìm người nào tới vậy, đang giả trang à? Sao bà ta lại thấy hình như công phu của người này không tệ lắm.

Bà nuốt nước bọt, không tự giác được mà lùi về sau mấy bước, mắt nhìn thấy Claude đã ngất đi thì trong lòng rất vui vẻ.

Đã lâu rồi chưa có cảm giác vui vẻ như thế, đáng đời tên cặn bã này.

Nếu không phải đã đóng vai phu nhân cao quý nhiều năm thì bây giờ Mộ Dung phu nhân thật sự muốn nhổ một bãi nước bọt rồi, bà sờ sờ mũi mình rồi hỏi: “Chuyện đã coi như nháo lớn rồi, phải làm sao đây?”

Mộ Dung Miên châm biếm cười: “Thế này thì đã là gì, những thứ tôi đã làm còn kinh khủng hơn nhiều. Người đâu… đưa hắn về.”

Nếu anh đã muốn bắt đầu náo loạn vậy thì cứ nháo cho mọi chuyện tới mức không thể cứu vãn được.

Nếu không thì công cốc hết.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện