Nhạc Thính Phong: “Không sai.”
Anh ta không hề né tránh nhìn thẳng vào mắt chị Mạch, áp lực từ anh ta khiến cho chị Mạch không thể ngẩng đầu lên, phát huy tối đa trình độ vô sỉ của mình.
Nhạc Thính Phong đường đường chính chính nói với chị Mạch, đúng thế đấy, tôi có mưu đồ bất chính với nghệ sĩ của chị đấy, chị làm gì được tôi nào.
Chị Mạch tức đến đau cả tim: “Nhạc tổng, ngài không sợ, Thanh Ti mà biết chuyện này sẽ nổi giận với ngài sao?”
Câu trả lời của Nhạc Thính Phong suýt nữa thì làm chị Mạch tức ói máu: “Cô ấy tức là việc của cô ấy, liên quan gì đến tôi?”
Đến lúc đó anh đã là ông chủ của cô rồi, cô còn cứng đầu cái kiểu gì?
Thủ đoạn của Nhạc Thính Phong rất đơn giản nhưng thô bạo, nhân lúc Hạ Lan Phương Niên vẫn chưa biết gì, phải nắm được ‘văn tự bán mình’ của Yến Thanh Ti trong tay, nắm chặt lấy quyền chủ động trong tay, về sau muốn làm gì cũng dễ dàng hơn.
Nhạc Thính Phong lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm đương nhiên biết phải làm thế nào để có hiệu quả và tiện lợi nhất.
Thừa dịp mọi người vẫn chưa kịp phản ứng, ngay lập tức dùng chiêu rút củi dưới đáy nồi, đến lúc có chuyện xảy ra, thì tất cả đã ngã ngũ, Yến Thanh Ti có muốn làm loạn nhiều nhất cũng chỉ là lên cơn tức một hồi mà thôi, nói cho cùng, cô đã nằm trong lòng bàn tay anh rồi.
Chị Mạch cắn răng: “Nhạc tổng đúng là rất có thủ đoạn.”
Giang Lai cầm một bản hợp đồng đặt trước mặt chị Mạch: “Chị Mạch, chị đọc qua những điều khoản trong hợp đồng một chút, nếu như không có ý kiến gì thì chị hãy kí vào đây.”
Chị Mạch nhanh chóng xem qua bản hợp đồng, những điều khoản này đều rất rõ ràng rành mạch, hơn nữa rất có lợi cho chị, cái mà Nhạc Thính Phong cần là quyền sở hữu, còn về vấn đề vận hành cụ thể như thế nào thì anh ta không tham gia. Phân phối lợi ích, anh ta cũng chỉ lấy 3 phần tượng trưng, hơn nữa về vấn đề nguồn vốn kinh doanh, phía anh ta sẽ duy trì, còn không giới hạn nữa.
Chỉ xét riêng về mặt lợi ích, Nhạc Thính Phong như thể đang đặt trước mặt chị một bát thịt kho tàu hấp dẫn vô cùng, khiến cho người ta thèm nhỏ dãi.
Bản hợp đồng này chị Mạch có kí hay không cũng chẳng phải do chị quyết định, bởi vì Nhạc Thính Phong luôn có biện pháp để có được thứ mình muốn.
Tâm trạng của chị Mạch cực kì nặng nề: “Giữa tôi và Thanh Ti không
chỉ là quan hệ giữa nghệ sĩ và quản lí, mà chúng tôi còn là bạn bè, kí bản hợp đồng này đồng nghĩa với việc bán Thanh Ti cho anh, đúng không?”
Giang Lai lập tức đáp: “Đương nhiên là không phải, có Nhạc thị đứng ở phía sau làm hậu thuẫn, chị có thể lên một kế hoạch hoàn hảo cho cô Thanh Ti, có phiền toái chúng tôi sẽ đứng ra giải quyết, chị chỉ cần cứ tiến hành theo kế hoạch chị định ra, đưa cô Thanh Ti lên cao hơn là được rồi, còn những việc khác đã có chúng tôi lo.”
Giang Lai bây giờ đang cố gắng biểu hiện thật tốt trước mặt Nhạc Thính Phong, chỉ mong sếp không không đày cậu ta lên cao nguyên mà thôi.
Những gì Giang Lai nói kì thật rất đúng, tạm bỏ qua những mục định riêng của Nhạc Thính Phong, cả Lạc Thành này không có một hậu thuẫn nào tốt hơn tập đoàn Nhạc Thị.
Chị Mạch đặt kì vọng rất cao vào Yến Thanh Ti, chị cũng biết Yến Thanh Ti có dã tâm, nhưng chỉ dã tâm thôi chưa đủ, chị biết rõ hơn ai hết cái giới giải trí phức tạp như thế nào.
Giờ Yến Thanh Ti mới chỉ bắt đầu bước những bước đầu tiên thôi đã bị người khác ‘bôi đen’ một cách có tính toán có quy mô, đã thế sau lưng có không biết bao nhiêu kẻ chuẩn bị tát nước theo mưa, sau này còn không biết sẽ gặp phải những chuyện gì nữa.
Không một hậu thuẫn mạnh mẽ mà muốn tự mình leo lên đỉnh vinh quang, rất khó, càng về sau càng khó.
Chị Mạch là một quản lí có nhiều năm kinh nghiệm, chị biết làm thế nào để đào tạo Yến Thanh Ti, nhưng mà, cái duy nhất chị thiếu chính là một hậu thuẫn mạnh mẽ, vững chắc.
Đúng lúc này, Nhạc Thính Phong chìa tay ra với bọn họ, chẳng khác nào nắng hạn gặp mưa rào mà!
Chị Mạch nhìn tập văn kiện, trong lòng chị đang giằng co mãnh liệt.
Chị Mạch nghiến răng, ngẩng đầu lên nhìn vào đôi mắt sâu thẳm khó dò của Nhạc Thính Phong: “Nếu như tôi kí bản hợp đồng này, tôi hy vọng… ngài sẽ không cưỡng ép cô ấy.”
Nhạc Thính Phong thản nhiên đáp: “Tôi đương nhiên sẽ không cưỡng ép cô ấy rồi.”