Giang Lai bĩu môi, còn có thể vô sỉ hơn nữa được không?
Một đồng tiền, sao Yến Thanh Ti và những người bên cạnh cô ấy thích dùng một đồng tiền để đuổi người khác đi thế nhỉ.
Nhạc Thính Phong vừa đi vừa nói: “Theo dõi Yến Như Kha thật sát cho tôi.”
Yến Như Kha, Nhạc Thính Phong không thèm đếm xỉa, ai mà chả biết cô ta là loại hàng gì, nhưng vẫn cứ cố tình giả vờ ta đây thanh khiết, trong trắng, ôn nhu hiền thục lắm. Không chừng giờ đang tính toán xem báo thù Yến Thanh Ti như thế nào.
Giang Lai: “Vâng.”
Giang Lai do dự một lát rồi hỏi: “Nhạc tổng, vậy trả lời Hạ Lan tiên sinh thế nào ạ?”
Bước chân Nhạc Thính Phong khựng lại: “Cứ để đấy.”
Giang Lai nhịn không được lại nói: “Nhạc tổng, nhưng sớm…. sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra thôi ạ.”
Nhạc Thính Phong không thèm để ý: “Phát hiện ra thì thôi.”
Vào một lúc nhất định nào đấy, trong một tình huống nhất định nào đấy, anh em tốt cũng có thể chơi xấu sau lưng nhau được.
Cái khác Nhạc Thính Phong không cần biết, dù sao thì Yến Thanh Ti đã nằm trong tay anh rồi, cái mà anh và Hạ Lan Phương Niên tranh đó chính là thời gian.
Giang Lai…
Đang đi, Nhạc Thính Phong đột nhiên dừng lại.
“Nhạc tổng? Sao vậy ạ?”
Nhạc Thính Phong lạnh mặt hỏi: “Trong hợp đồng không viết cấm Yến Thanh Ti dùng scandal để nổi tiếng đúng không?”
Giang Lai lắc đầu: “Hình như…không đề cập đến chuyện đó ạ.”
“Thêm vào cho tôi, scandal giữa cô ấy và Cận Tuyết Sơ, đừng để tôi nhìn thấy đến lần thứ hai.”
Giang Lai buồn bực: “Nhưng mà, hợp đồng đã kí mất rồi ạ, cái này…không được hay cho lắm, đơn phương thay đổi điều khoản….”
Nhạc Thính Phong lạnh lùng lườm Giang Lai: “Nếu như tôi nhất định phải sửa thì sao?”
Giang Lai đành khuất phục trước áp lực: “Vâng…để em nghĩ cách.”
……
“Sao anh lại đến đây?” Yến Thanh Ti kinh ngạc nhìn người trước mặt, cô vừa quay xong một cảnh, đang định nghỉ ngơi một chút, kết quả nhìn thấy trên ghế nghỉ của cô đã có người ngồi, tự nhiên như không mà ăn hoa quả mà Tiểu Từ chuẩn bị cho cô.
Cận Tuyết Sơ tháo kính râm ra: “Để scandal giữa hai chúng ta càng nóng hơn.”
Yến Thanh Ti nhướng mày: “Nói ra thì lần này phải cảm ơn anh giúp đỡ tôi, nếu không
thì… đám tin đồn đó có thể dìm tôi chết đuối.”
Cận Tuyết Sơ đánh giá Yến Thanh Ti một lượt: “Đừng đùa nữa, dìm ai chứ sao dìm chết được em, bức ảnh đó của em bị photoshop thành biểu tượng cảm xúc rồi kìa, giờ tôi cũng muốn quỳ xuống gọi em một tiếng nữ vương đại nhân đấy.”
Tiểu Từ mang một cái ghế khác cho Yến Thanh Ti.
Bức ảnh miệt thị mà cô đăng lên tối qua giờ đã bị cư dân mạng sửa thành biểu tượng cảm xúc rồi, bên cảnh còn thêm mấy dòng chữ thú vị kiểu ‘miệt thị’, ‘lạnh lùng’, ‘bà đây không thèm chơi với ngươi’, lại thêm vụ scandal tình ái giữa cô và Cận Tuyết Sơ, cứ thế mà đè đám tin tức bôi nhọ xuống. Giờ Weibo của Yến Thanh Ti toàn là bình luận xin ảnh.
Không thể làm xấu đi hình ảnh của cô, điều đó đồng nghĩa với việc những người mưu đồ bêu rếu bôi nhọ cô đã thất bại,.
Yến Thanh Ti uống một ngụm nước: “Album mới đang chuẩn bị chiến dịch quảng bá đúng không?
“Đúng thế, tháng sau sẽ chính thức phát hành, nói ra tôi cũng mượn sự kiện lần này của em mà hot trở lại.”
“Đừng đùa, Tuyết Thần mà còn phải mượn thế của tôi để lấy lại danh tiếng à? Ai mà chẳng biết, anh debut bao nhiêu năm rồi, chưa bao giờ chủ động dùng thanh thế của các sao nữ khác để nổi cả.”
Cận Tuyết Sơ là một người đàn ông cực kì kiêu ngạo, anh ta có thể thành công như bây giờ hoàn toàn dựa vào tài hoa và mị lực của anh ta
Anh ta chưa bao giờ dùng một thủ đoạn bất chính nào để lăng xê tên tuổi của mình, lần này phỏng chừng là vì giúp cô mà thôi.
Yến Thanh Ti nói với Cận Tuyết Sơ: “Cám ơn.”
Cận Tuyết Sơ đột nhiên cầm nĩa ghim một miếng thanh long đưa lên miệng Yến Thanh Ti: “Muốn cảm ơn tôi thì em hãy vui lòng ăn miếng hoa quả này nhé?”