Đầu bếp trong nhà này vốn là một người phụ nữ ngoại quốc hàng thật 100%, món ăn do bà nấu đôi khi khiến Quý Miên Miên thật sự không muốn ăn, bà ấy làm sao có thể làm ra món sủi cảo này, lại còn là sủi cảo có nhân, một người ngoại quốc làm sao có thể làm ra món ăn ngon thế này chứ?
Lại nói đến những nếp gấp xinh đẹp trên món sủi cảo này, vừa nhìn là biết do người thuần thục, quen tay tạo nên.
Quý Miên Miên ngẫm lại, dường như trong nhà này cũng chỉ có Mộ Dung phu nhân là có thể làm ra món sủi cảo chính tông, đúng chuẩn thôi.
Mộ Dung phu nhân nheo mắt: “Nhiều năm không làm nên không quen tay lắm.”
“Người làm quả thật rất ngon, ăn ngon lắm ạ.”
Mộ Dung Miên rút khăn tay hướng về phía Quý Miên Miên lau lau khoé miệng: “Ăn no rồi chứ?”
Quý Miên Miên gật đầu: “Vâng, no rồi...”
Mộ Dung Miên nắm tay cô đứng lên: “Cám ơn phu nhân đã chuẩn bị bữa ăn khuya, đã muốn lắm rồi, người nên đi nghỉ ngơi đi.”
Mộ Dung phu nhân gật đầu: “Cũng không còn sớm, các con mau đi nghỉ ngơi đi.”
“Ngủ ngon.” Mộ Dung Miên nắm tay Quý Miên Miên bước đi.
Quý Miên Miên cảm thấy được cứ thế này có vẻ không lễ phép chút nào, liền quay đầu nói: “Phu nhân, người cũng nên mau mau đi ngủ, chúng con về trước, ngủ ngon.”
Mộ Dung phu nhân cười gật đầu: “Ngủ ngon.”
Khi thấy bóng dáng hai người họ khuất sau góc lầu, lại quay sang nhìn bát sứ gần như trống không, trên mặt Mộ Dung phu nhân liền nở nụ cười nhu hoà. Ánh đèn thuỷ tinh trên đỉnh đầu chiếu rọi lên mặt bà, xua tan nỗi bi thương trên người bà hiện tại.
Đầu bếp chạy ra, nhanh chóng dọn dẹp thật tốt.
Mộ Dung phu nhân lại nói: “Để tôi làm cho.”
Đầu bếp sửng sốt, có chút không hiểu rõ, phu nhân hôm nay làm sao vậy? Tự nhiên lại muốn tự mình thu dọn chén bát?
Mộ Dung phu nhân bưng chén bát bẩn lên, hướng về phía phòng bếp.
...
Trở về phòng, sau khi tắm rửa, nằm ở trên giường, Quý Miên Miên thoải mái thở dài một tiếng.
Cô vuốt bụng nói: “Chà, cuối cùng cũng ăn được một bữa thật thoải mái.”
Mộ Dung Miên mỉm cười, sờ sờ mái tóc vẫn còn hơi ẩm của cô, liền kéo cô lại gần, lấy khăn mặt chậm rãi lau khô tóc cho cô: “Ngày mai anh làm cho em ăn.”
Quý Miên Miên liên tục nói không dám, tâm tư của cô
chuyển đổi, hỏi: “Em cảm thấy anh và Mộ Dung phu nhân có điểm gì đó không thích hợp lắm, phải chăng anh có chuyện gì giấu em?”
Động tác lau tóc của Mộ Dung Miên hơi khựng lại, cười nói: “Có ư? Vậy em xem, anh và Mộ Dung phu nhân có điểm nào không thích hợp như em nói?”
Quý Miên Miên không cảm nhận được biến hoá nho nhỏ của Mộ Dung Miên, cô nói: “Em nói đúng chứ, dù sao đôi khi em cũng thấy có điểm không đúng lắm, giống như Mộ Dung phu nhân đặc biệt bài xích anh nhưng lại có vẻ như lại vô cùng muốn tới gần anh.”
Dù sao, đây cũnglà cảm giác của cô, cô cảm nhận được ánh mắt của Mộ Dung phu nhân nhìn Mộ Dung Miên, ánh mắt ấy khiến cô nhớ tới người mẹ đang ở ngàn dặm xa xôi ở bên kia đại dương của mình.
Quý Miên Miên muốn gả cho anh nhưng cũng muốn được ở bên cha mẹ của mình.
Mộ Dung Miên cốc đầu cô mấy cái: “Nha đầu ngốc này, anh đương nhiên phải bài xích bà ấy rồi, mặc dù bà ấy đã cứu anh nhưng mà anh chỉ muốn đổi lại khuôn mặt này về diện mạo vốn có của mình. Hơn nữa, anh cũng không muốn qua lại nhiều với bà ấy, giao dịch chỉ đơn thuần là giao dịch, không nên dính dáng, liên lụy quá sâu vào bên trong.”
Quý Miên Miên cảm thấy lời nói của Mộ Dung Miên quả thật rất chính xác, bọn họ quả thật là không nên liên lụy quá nhiều với Mộ Dung phu nhân.
Được...
“Nhưng mà Mộ Dung phu nhân đối với anh....”
Mộ Dung Miên lau tóc cho cô một hồi rồi mới ngừng lại, buông khăn mặt: “Anh nghĩ có thể là do mẫu tử tình thâm, bà ấy muốn tìm một người để gửi gắm tình cảm. Dù sao, hiện giờ bà ấy không có bất cứ thứ gì trong tay, nếu không tìm một người để gửi gắm, ắt hẳn đã suy sụp nhanh chóng.”
“Anh nói cũng đúng, Mộ Dung phu nhân quả đúng là một người vô cùng đáng thương.”