Anh tuy rằng dùng thân phận Mộ Dung Miên, dù không thể khôi phục lại thân phận Diệp Thiều Quang, thế nhưng mộ địa của Mộ Dung gia, cho dù về sau anh có chết cũng sẽ không tiến vào.
Có điều chờ cái ngày chết đấy của anh, bị chôn xuống đất không có bia mộ Mộ Dung Miên, ngược lại có thể dựng lên một khối văn bia chính thức rồi.
Thời tiết vừa vặn, ánh mặt trời ấm áp, những bia mộ kia dần dần sẽ bị phong hóa theo thời gian, theo bọn họ đi xa rốt cuộc biến mất sau lưng.
Trên đường trở lại Mộ Dung gia, Mộ Dung Miên nói: "Cuối tuần về nhà như thế nào đây?"
Quý Miên Miên nghe xong vẻ mặt tràn đầy hưng phấn, "Thật sao?"
Thế nhưng vừa nghĩ bên này giống như còn có rất nhiều việc, cô cau mày nói: "Cuối tuần liền đi sao, thế nhưng bên này chẳng phải là có rất nhiều việc chưa giải quyết mà."
Mộ Dung Miên một tay nắm lấy tay lái, một tay cầm lấy tay Quý Miên Miên, cùng cô mười ngón tay đan xen.
"Có anh ở đây, nhưng chuyện kia đều không là vấn đề, em đừng lo lắng."
"Công ty kia anh muốn xử lý như thế nào?" Quý Miên Miên tuy tin tưởng anh, nhưng vẫn nhịn không được liền mở miệng.
Mộ Dung Miên hỏi cô: "Em muốn sao?"
Quý Miên Miên gãi gãi đầu: "Tuy rằng tiền không ít, thế nhưng em trước sau vẫn cảm thấy, đây không phải đồ của mình, em tất cả đều nghe theo anh, anh muốn thì em sẽ theo, nếu như anh không muốn, chúng ta cũng đừng lấy."
Quý Miên Miên yêu tiền, nhưng không tham tiền, không nên muốn thì cô chưa từng nghĩ tới, cũng không nghĩ tới chiếm món lợi nhỏ.
Mộ Dung Miên nói: "Trong thời gian ngắn bán ra mà nói, cũng không tìm được người thích hợp tiếp nhận, ở lại đây cũng tốn thêm thời gian mà thôi, không bằng về trước đi."
Anh ở chỗ này nán lại đã đủ rồi, nơi đây không phải là nơi mà anh ưa thích.
Quý Miên Miên gật đầu: "Vậy chúng ta hãy đi về trước."
Đột nhiên, trong đầu cô toát ra một ý nghĩ, cô sốt ruột nói: "Muốn, chúng ta phải muốn, vì sao lại không muốn chứ, tại sao phải để người khác tiện nghi."
"Lúc trước bà ấy cầm tiền của ba anh phản bội ba con anh, hôm nay cũng
nên thu lại vốn lẫn lời rồi, cái này vốn chính là bà ấy thiếu nợ ba con anh, có lẽ nên thay ba của anh, ba chồng em đòi lại công bằng."
Quý Miên Miên vừa rồi thình lình nhớ tới, bà ấy chưa từng gặp ba chồng, từ đầu tới cuối, ông mới là người đáng thương nhất.
Lúc trước chỉ là dùng sai phương thức yêu, kết quả lại còn trẻ đã mất sớm.
Mộ Dung phu nhân năm đó dường như ly hôn cũng không đề cập qua với ông, nếu là bà thật sự kiên trì ly hôn, ba chồng cũng chưa chắc sẽ không đồng ý, nhưng bà ấy lại bỏ đi bằng một cách ích kỉ.
Điểm này, tuyệt đối không thể được tha thứ.
Tuy rằng nhiều tiền hơn nữa cũng không thể làm cho người chết sống lại, thế nhưng Quý Miên Miên cảm thấy, đây coi như là chút an ủi đi?
Cho dù dùng số tiền này đi làm từ thiện, cũng tốt hơn là cho những người khác.
Mộ Dung Miên gật đầu, nói: "Được... anh sai người giúp anh tìm người quản lý chức nghiệp, chúng ta về nước trước, cho anh quản lý thay, qua một thời gian đem tổng công ty chuyển đến trong nước chúng ta."
"Hay lắm, trở về giúp đỡ đất nước chúng ta tăng trưởng GDP."
Vừa nghĩ tới sắp được trở về nước, rất nhanh có thể gặp ba mẹ, gặp chị Thanh Ti, Quý Miên Miên tâm tình liền trở nên khá hơn, lo lắng trong lòng lúc trước bởi vì Mộ Dung phu nhân liền quét sạch.
Những người chết kia, cứ cho qua đi, bọn họ cũng nên sống cuộc sống của mình rồi.
Cô quay đầu nhìn khuôn mặt Mộ Dung Miên, nghĩ thầm về sau muốn thương yêu anh thật tốt, bởi vì anh chỉ có cô.
...
Nếu như dự định về nước, hai người ngày hôm sau liền chuẩn bị.
Quý Miên Miên chuẩn bị rất nhiều lễ vật, nếu như đã đi một chuyến, cũng không thể đi không được gì.