Cái gọi là yêu ai yêu cả đường đi, Mộ Dung Miên yêu Quý Miên Miên bao nhiêu, liền muốn chiếu cố ba mẹ cô bấy nhiêu.
Huống chi, hai vị phụ huynh Quý gia đối xử với anh rất tốt, dù là từ lúc anh kết hôn cho đến bây giờ, cũng không có làm một cái hôn lễ nghiêm chỉnh cho con gái nhà người ta, vậy mà họ đều không nói gì.
Hai vị phụ huynh nói với anh nhiều nhất chính là, chúng ta không yêu cầu ở con cái gì, chỉ cần con có thể đối đãi tốt với Miên Miên nhà tôi, chiếu cố cho nó là được rồi.
Ba mẹ như vậy, Mộ Dung Miên thuở nhỏ đều ao ước trong lòng.
Đến hôm nay giấc mộng đã được thực hiện, anh dần dần cảm giác được một gia đình thật sự toàn vẹn, ấm áp là như thế nào.
Vì vậy, Mộ Dung Miên ở đây sao có thể để cho người phụ nữ kia dễ chịu được.
Mộ Dung Miên mắng sau, cô gái kia lúc ấy liền thay đổi sắc mặt, quẫn bách, lúng túng, một hồi đỏ một hồi trắng, muốn tức giận mà không dám, muốn nói chuyện thì cô ta cũng biết vì sao người ta đuổi mình. Là do cô ta trông mặt mà bắt hình dong, cho rằng người ta không mua nổi nhà, kết quả... vậy mà bỏ lỡ một khách hàng lớn. Đây chính là biệt thự đó, bán một cái biệt thự thì cô ta có thể trích bao nhiêu phần trăm?
Cô ta muốn kiên trì tiến đến, nhưng nhìn hai mắt Mộ Dung Miên đen kịt lạnh lùng, cô ta không khỏi sợ đến mức không dám phát ra một tiếng nào từ cổ họng.
Ông Quý nhìn cô gái kia giận mà không dám biểu lộ gì, tuy rằng cũng hả được giận, thế nhưng chỗ tiền này là khoản tiền lớn, nhà bọn họ không có khả năng xuất ra số tiền như thế, ông Quý trong lòng có chút lo lắng, ông thấp giọng kêu lên: "Tiểu Mộ, con..."
Mộ Dung Miên hướng ông mỉm cười: "Ba, yên tâm, có con."
Nhân viên nam bán nhà giờ phút này tâm tình đều kích động hưng phấn, cậu ta vốn là người hay xấu hổ hướng nội, chạy tới làm cái này cũng là bất đắc dĩ, trước mắt vẫn
là thử việc, một tháng nếu một căn hộ nhỏ cũng không bán được thì sẽ bị đuổi việc, không nghĩ tới gần cuối tháng, lại vẫn có thể thu được một món lớn như thế này.
Cậu ta mời Mộ Dung Miên ngồi xuống, run rẩy nói: "Ngài thanh toán là..."
Cậu ta còn chưa dứt lời, Mộ Dung Miên liền nói: "Thanh toán toàn bộ."
Ông Quý trong lòng co lại, trời ạ... con rể đẹp trai lại thật sự có tiền như vậy sao? Mấu chốt là, thanh toán toàn bộ, nhà bọn họ không thể có nhiều như vậy.
"Chúng ta không..."
Mộ Dung Miên mỉm cười: "Ba, có con rồi."
Đây là tiếng "có con" thứ hai Mộ Dung Miên nói với ông Quý, không khỏi trấn an trong lòng ông, ông liền cảm thấy nên tin tưởng Mộ Dung Miên, nó nói như vậy nhất định là đã nắm chắc mười phần.
Hơn nữa ông Quý cũng là người đàn ông quyết đoán, lúc ấy ông muốn, cho dù là thật sự Mộ Dung Miên không có đủ tiền, cùng lắm thì rút hết tiền gửi ngân hàng ra, không đủ thì đem bán căn nhà đang ở đi.
Con rể có thể ở thời điểm này đứng ở trước mặt ông giúp ông hả giận, ông không thể sợ bóng sợ gió được.
Vì vậy, một giây sau, ông Quý trơ mắt nhìn Mộ Dung Miên chẳng hề nháy mắt đã ký hợp đồng mua nhà trị giá ngàn vạn.
Nhìn một chuỗi số dài như như thế ông Quý tim gan cũng chấn động, cả đời ông đều chưa thấy nhiều tiền như vậy, khiến ông có chút chói mắt.
Lúc trước ông chính là cảm thấy Mộ Dung Miên trước làm qua diễn viên mấy ngày, khả năng trong tay có chút tiền, nhưng khẳng định không nhiều lắm, dù sao, nó cũng không có làm lâu.
Nhưng hôm nay nhìn Mộ Dung Miên ký soẹt soẹt không do dự chút nào, dường như giống đang chỉ điểm giang sơn, ông không khỏi nghĩ, con rể rốt cuộc là làm gì vậy chứ? Sao nó có thể có nhiều tiền như vậy.