Những người ở đó đều đang an ủi Lí Nam Kha rằng đứa bé đó đã nhìn nhầm, nhưng chắc hẵn đa số bọn họ đều đang muốn xem trò hề.
Trong lòng chắc chắn đang nghĩ rằng, nói không chừng mối quan hệ của anh em nhà họ Hạ Lan.....sâu hơn bề ngoài.
Cô không thẻ để cho ả ta phá hỏng buổi hôn lễ của mình.
Lí Nam Kha đang muốn thì Yến Thanh Ti từ đằng sau nắm lấy tay cô, vỗ nhẹ hai cái.
Cô giật mình, nghiêng người nhìn Yến Thanh Ti
Yến Thanh Ti cười với cô, nhảy mắt ra hiệu kêu cô yên tâm.
Sau đó cô cuối cười hỏi cậu nhóc kia: “Cậu bạn nhỏ, những lời con nói đều là sự thật đúng không?”
“Đúng vậy, những gì con nói đều là sự thật, con là nam tử hán, chưa bao giờ nói dối!”
Yến Thanh Ti sờ đậu cậu nhóc, nói: “Ngoan, vậy có thể nói cho cô biết, con có thấy chị gái mặc váy đỏ kia đi lên lầu nào không?”
“Cậu nhóc gật đầu ngay lập tức: “Được ạ, con đưa mọi người đi.”
Lí Nam Kha hốt hoảng kêu lên: “Thanh Ti...”
Bây giờ vẫn chưa tìm ra Hạ Lan Phương Niên, nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì phải làm sao đây?
Yến Thanh Ti nắm lấy tay cô nói: “Yên tâm đi, chúng ta cũng phải đi xem thử, đúng không? Mọi người chắc....cũng muốn làm rõ chuyện này là sao.”
Quý Miên cực tin tưởng Yến Thanh Ti, cô cảm thấy nếu nữ thần đã nói như thế rồi thì chắc chắn có cách.
Quý Miên Miên nói: “Đúng vậy, chúng ta đi xem thử, không thể để danh tiếng của chú rể bị hủy như thế được, tôi thấy luật sự Hạ Lan là một người có tài, nhân phẩm cũng tốt, chắc chắn sẽ không làm ra những chuyện đó đâu.
Quần chúng đều muốn hóng chuyện nên đã hùa theo: “Đúng vậy, đi lên xem thử đi! Không thể để cho danh tiếng bị phá hủy được, chúng tôi đều tin tưởng cách làm người của luật sư Hạ Lan.”
Nhìn vào dáng vẻ của Yến Thanh Ti, Lí Nam Kha cảm thấy tự tin hơn một chút, sau một khoảng thời gian
vật lộn, cô lựa chọn tin vào Yến Thanh Ti, cô nói: “Được, nếu đã như thế chúng đi lên xem thử, nhưng phía trên có rất nhiều tầng và không biết được họ đang ở phòng nào?
Có Yến Thanh Ti và Quý Miên Miên ở đây, tâm trạng Lí Nam Kha cũng được an ủi phần nào, còn đỡ hơn một mình gặp chuyện rồi không biết phải xử lý ra sao.
Nhưng không ngờ cậu nhóc đó lại nói: “Con biết ở tầng nào, sau khi họ đi lên, con vẫn đứng ở đó, con thấy thang máy dừng lại ở tầng 17.”
Yến Thanh Ti khá kinh ngạc, đứa bé này thông minh qua, vậy mà cũng nghĩ ra được điều này.
Lí Nam Kha vừa nghe thì cảm thấy trong lòng nôn nóng, tuy không biết chính xác ở phòng nào, nhưng ít ra đã biết được chính xác số tầng, phạm vi đã được rút ngắn đi đáng kể, việc tìm kiếm cũng sẽ trở lên dễ dàng hơn rất nhiều.
Cậu nhóc này nói chuyện rất hợp lý, ngay cả chuyện này cũng biết, có thể thấy được thật sự không hề nói dối.
Nhưng lỡ....
Trong Lý Nam Cảm bỗng cảm thấy hơi hoảng loạn.
Lý Miên Miên nắm chặt tay cô: “Đừng sợ.”
Yến Thanh Ti cuối ngờ, xoa đầu cậu nhóc: “Cậu bạn nhỏ, con thật giỏi.”
Cô đứng dậy nói với Lí Nam Kha: “Đi thôi!”
Nhưng giọng Lí Nam Kha hơi run rẩy: “Thanh Ti...”
Yến Thanh Ti an ủi cô: “Yên tâm, tôi tin tưởng Hạ Lan Phương Niên, cô càng phải tin tưởng anh ấy hơn,”
Lí Nam Kha thở dài một hơi: “Nếu mọi người đã quan tâm Phương Niên như thế, vậy thìmời mọi người đi lên đó với tôi.”
Cô kêu người gọi giám đốc khách sạn tới, cô muốn xem camera của tầng 17, nhưng giám đốc nói rằng camera của tầng này đã bị hư rồi.