Nhạc Thính Phong vặn mở cái nắp bình giữ ấm, đổ một ly nước ra đưa cho cô.
Yến Thanh Ti cầm lấy uống, cười nói: “Tôi nghĩ cái gì nhiều? Nghĩ rằng cô sang đây để quyến rũ anh ấy? Hay là cảm thấy cô có thể quyến rũ được anh ấy?”
Nhạc Thính Phong không kiên nhẫn: “Sao em lảm nhảm nhiều như thế làm gì, nói nhiều lời thoại thế rồi mà không khát à, không ăn sáng cũng không đói à?”
Lư Vân Vân cắn môi, mắt hơi đỏ lên: “Chị Thanh Ti không phải ai cũng như chị nghĩ đâu, là em đã không suy nghĩ kĩ càng, xin lỗi… sau này em sẽ không thế nữa.”
Lư Vân Vân quay đầu chạy mất, Yến Thanh Ti chép miệng nói: “Chạy mất rồi, có đau lòng không?”
Nhạc Thính Phong chống cằm nhìn cô: “Tôi chuốc rượu cho chú của em đến mức nôn ra kìa, em có đau lòng không?”
Yến Thanh Ti nghĩ đến gương mặt trắng bệch của Tần Cảnh Chi, nhịn không được bĩu môi: “Xí…”
Cô mở túi giấy mà Nhạc Thính Phong vừa quăng cho cô, thấy trong đó là bánh bao chiên: “Mua riêng cho tôi đấy à?”
“Em đừng có ảo tưởng, tôi ăn còn thừa lại đấy.”
Tiểu Từ trợn mắt, tôi có thấy anh ăn miếng nào đâu?
……
Lư Vân Vân chạy về, bị người khác nhìn thấy đôi mắt ầng ậng nước, có người hỏi: “Vân Vân làm sao mà khóc thế?”
Lư Vân Vân lắc đầu: “Em không sao.”
Triệu Văn Kì - người có quan hệ tốt nhất với Lư Vân Vân trong đoàn làm phim: “Bị Yến Thanh Ti bắt nạt à, tôi đã nói với cô rồi mà, đừng có qua đó, cô ta có bao giờ để chúng ta vào mắt đâu.”
Lư Vân Vân lắc đầu: “Tôi sang đó là bởi vì anh trai tôi, tôi cảm thấy chị Thanh Ti cũng không phải loại người như vậy, chỉ là tính cách của chị ấy khó gần mà thôi, nhưng mà…chị ấy chắc không phải là người xấu đâu, nhưng tôi không ngờ chị ấy không hỏi gì đã mở miệng bảo tôi quyến rũ bạn trai chị ấy…”
Đám phụ nữ còn lại cũng bắt đầu bàn tán xôn xao.
“Làm sao mà không xấu cho được, cô không biết đấy thôi, tôi nghe nói chuyện của Hứa Thiến Hi tám mươi phần trăm là do cô ta làm đấy, cô ta xuống tay ác độc lắm.”
“Đúng
là thế mà, còn nói cô quyến rũ bạn trai cô ta, có quỷ mới biết cô ta làm thế nào để có được người bạn trai này, tin tức trên mạng, các cô đọc chưa, ngay cả bạn trai của chị gái của cô mình cô ta cũng lên giường rồi đấy, cái thứ lẳng lơ này, cái gì mà chẳng làm được.”
“Đã sớm ngứa mắt cô ta rồi, đáng tiếc, người ta có đạo diễn che chở, ngay cả thầy Tần cũng coi trọng cô ta.”
Triệu Văn Kì ngoắc ngoắc ngón tay bảo đám nữ diễn viên tụ lại: “Cảnh sau là cảnh diễn tập thể, tôi thấy thời tiết giờ càng lúc càng nóng, không bằng chúng ta….”
Lư Vân Vân nghe xong, vẻ mặt đầy khó xử: “Thôi đừng mà, như thế không hay đâu, nhiệt độ buổi trưa bây giờ cao lắm, sẽ bị trúng nắng đấy.”
“Cái này thì có gì mà không hay, chỉ là một trừng phạt nho nhỏ dành cho cô ta mà thôi, khiến cho cô ta bớt kiêu căng ngạo mạn đi, cô ta bắt nạt cô như thế cơ mà, nghe lời tôi đi, hơn nữa, không phải là còn có chúng tôi cùng làm với cô sao?”
Tằng Khả Nhân ngồi cách đó không xa cầm kịch bản, cô ta nghe được câu này của bọn họ thì nhăn mày, quay sang nhìn Yến Thanh Ti.
……
Yến Thanh Ti nghỉ ngơi một lúc, đạo diễn bảo cô ra quay cảnh tiếp theo, Nhạc Thính Phong nói: “Hôm nay nhiệt độ cao thế này, em lại mặc đồ dày như thế, cố quay mau lên mà nghỉ.”
Yến Thanh Ti cười cười: “Biết rồi, quan tâm tôi thế.”
“Hứ, ai quan tâm em.”
Yến Thanh Ti giơ tay chọc chọc mặt Nhạc Thính Phong, cúi đầu thì thầm bên tai anh: “Thấy anh quan tâm đến tôi như thế, tối hôm nay, bản cung… cho phép ngươi thị tẩm.”
Nhìn theo bóng lưng đi xa của Yến Thanh Ti, Nhạc Thính Phong nghiến răng, thị tẩm…thị tẩm, dám để anh…
Lời đã nói ra rồi như nước hắt ra ngoài, tối nay cô cứ thử đổi ý xem?