Yến Tùng Nam cuống lên, Yến Thanh Ti giờ nhìn thấy mặt mũi ông ta thôi là cảm giác ghê tởm.
"Có một điểm, thật ra tôi cũng rất giống ông, đó là tôi cũng đê tiện vô liêm sỉ, tôi từng nói với ông, từng người trong số các người, tôi sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai, ba ruột thì làm sao, đợi tới lúc tôi ra tay đối phó với ông, tôi sẽ khiến ông chết thảm như mẹ của tôi vậy."
Yến Thanh Ti đứng lên: "Mục đích tới đây của ông ngày hôm nay tôi không có hứng nghe, tôi cũng sẽ không giúp ông đâu, mau cút đi, đừng để tôi nhìn thấy ông nữa."
Yến Tùng Nam thấy cô sắp đi, vội nói: "Con thông đồng với Thang Ngọc Dao, con tưởng ba thật sự không có chút chứng cứ nào sao? Con đã để ba rơi vào cảnh không một xu dính túi, con còn muốn thế nào nữa, ba nghĩ con là con gái ba nên mới không giao cho cảnh sát, con đừng có mà quá quắt."
Yến Thanh Ti cười khinh bỉ: "Có chứng cứ thì ông cứ giao cho cảnh sát đi, đây cũng đâu phải lần đầu tiên ông đưa cảnh sát tới bắt tôi."
"Chúng ta làm một cuộc giao dịch, con giúp ba một việc, ba sẽ đưa bằng chứng cho con."
"Không hứng thú........"
"Yến Như Kha muốn đối phó với con, con cũng không có hứng thú muốn biết sao?"
Yến Thanh Ti từ từ quay lại: "Nói nghe xem."
"Con khốn Thang Ngọc Dao cuốn hết tiền của công ty ba đi, cục công thương tới kiểm tra các khoản mục của công ty, ba.........."
Yến Thanh Ti ngắt lời ông: "Bao nhiêu tiền?"
"Ba trăm … năm mươi… tỷ"
"Tôi thật không ngờ ông lại có bản lĩnh thế đấy, dám tham nhũng những 350 tỷ, Thang Ngọc Dao nhiều nhất cũng chỉ ôm mất 140 tỷ, Yến Tùng Nam, ông thật sự khiến tôi phải nhìn ông bằng cặp mắt khác đấy."
Yến Tùng Nam cuống quá, không còn cách nào mới tới tìm Yến Thanh Ti, 350 tỷ là một khoản tiền cực lớn, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, ngoài Nhạc Thính Phong ra, không có ai có thể móc ra được, ông ta nói: "Ba biết con với thái tử Nhạc Thị có quan hệ thân thiết với nhau, chút tiền này với cậu ta mà nói cũng không tính là gì, ba sẽ nói cho con biết Yến Như Kha muốn đối phó thế nào với con."
Yến Thanh Ti khinh bỉ: "350 tỷ mà ông lấy
cái thứ vớ vẩn này ra đổi, chẳng phải ít quá rồi sao? Không đủ lợi thế mà dám tới tìm tôi, tôi thấy ông tới tìm chết thì đúng hơn đấy."
"Con còn muốn gì nữa, muốn gì ba cũng đều có thể đồng ý với con." Yến Tùng Nam đã bị dồn vào đường cùng, giờ Yến Thanh Ti là hi vọng duy nhất của ông ta.
Yến Thanh Ti đảo mắt: "Muốn tôi giúp ông cũng không phải không được, ông đồng ý với tôi mấy điều kiện, tôi sẽ giúp ông."
"Con nói, con nói đi........"
Yến Thanh Ti đập chết một con muỗi: "Nghe nói gần đây tinh thần của Yến Minh Châu thất thường, ở nhà thì đập đồ đạc, gào thét, thân là em gái, tôi cũng rất quan tâm tới cô ta, có bệnh thì phải chữa, nghe nói bệnh viện tâm thần ở Lạc Thành cũng được lắm, đưa cô ta tới đó đi."
"Chuyện này........ Thanh Ti, nó...... nó tốt xấu gì........... cũng là chị em với con........."
"Sao, không nỡ à? Vậy cũng chẳng còn gì để nói nữa." Yến Thanh Ti quay người muốn đi.
Yến Tùng Nam cắn rằng: "Được, được, ba đồng ý với con."
Yến Thanh Ti cười lạnh, Yến Tùng Nam chính là loại người như vậy, chỉ cần ông ta sống thì dù có là con gái, lúc nào cũng có thể thành vật hi sinh của ông ta.
Yến Thanh Ti giơ ngón thứ hai lên: "Nghe nói, Diệp Linh Chi........ sắp được nộp tiền bảo lãnh rồi."
"Con muốn làm gì?"
Yến Thanh Ti khẽ nói: "Nếu cục công thương tra ra việc ông tham ô khoản tiền lên tới 350 tỷ, hơn nữa ông lại không có khả năng hoàn trả, ông nói xem có phải ông sẽ phải ngồi tù ít nhất là 20 năm không, ông từng này tuổi rồi mà còn ngồi tù, tới lúc ra chẳng phải chỉ còn có nắm xương tàn thôi sao?"
"Con nói đi......."
Yến Thanh Ti thản nhiên cười: "Một mạng đổi một mạng, ông muốn sống thì lấy mạng của Diệp Linh Chi ra mà đổi lấy mạng của ông."
----------
Nhạc ma ma: Con gái, con có thiếu tay sai không, hay để bác ném thằng con bác qua đó cho con nhé?