Chị Mạch vỗ lên người Yến Thanh Ti: "Nào nào nào, ai tẩy não? Trước đây là vì chị không biết tính tình của đại Boss, nhưng mà quen biết nhau lâu như vậy rồi, có ngốc cũng có thể thấy được, cậu ấy không phải loại công tử chỉ biết ăn chơi đâu. Người ta thật lòng với em đấy! Chị chưa thấy ai đối xử tốt với phụ nữ như cậu ấy. Với thân phận của cậu ấy, em nói xem... nếu chỉ là chơi đùa thì có đáng tự nằm dưới đất cho em giẫm đạp lên như vậy không?"
Lần đầu chị Mạch gặp Nhạc Thính Phong, thấy bộ dạng cao cao tại thượng của anh, rất khó tiếp cận, chẳng để ai vào mắt, chị còn nghĩ anh ta cũng chẳng khác gì mấy thiếu gia lắm tiền thích chơi đùa với các nữ minh tinh. Thế nên khi ấy, hết lần này tới lần khác chị đều khuyên Yến Thanh Ti không được coi lời đàn ông nói là thật, nếu muốn tiến xa hơn trong giới giải trí thì tuyệt đối không được yêu đương, yêu đương sẽ khiến một người giẫm chân tại chỗ, sẽ khiến cho con người ta mất đi ý chí chiến đấu.
Nhưng, từng ngày, từng ngày trôi qua, ngay cả chị cũng thấy Nhạc Thính Phong đã thay đổi vì Yến Thanh Ti, thay đổi rất nhiều, thay đổi đến nỗi khiến chị không dám tin người đàn ông này và người lần đầu chị gặp lại là cùng một người.
Chị Mạch quen Yến Thanh Ti cũng nhiều năm, chị cũng biết cô đã phải đấu tranh như thế nào quay để trở về đất nước này một lần nữa, lòng cô có bao nhiêu khổ chị đều biết. Thế nên, nếu như có thể, chị hi vọng Yến Thanh Ti có thể tìm cho mình một nơi quy túc, nơi có thể cho con bé được hạnh phúc
Yến Thanh Ti nghe xong liền nở nụ cười, cô biết chị Mạch muốn tốt cho cô, cô cũng nghiêm túc nghe hết những lời chị nói.
Chị Mạch thấy Yến Thanh Ti không lên tiếng, vội nói: "Em xem, các nữ minh tinh trong giới có ai là không đánh nhau vỡ đầu chảy máu để được gả vào nhà giàu sang quyền thế? Em phải nắm chắc vào."
Chị Mạch chỉ xung quanh: "Em nhìn
đi, xung quanh có bao nhiêu là tiểu yêu tinh đang nhắm tới vị kia nhà em kìa. Nếu không phải là ông chủ của chị, chị cũng sẽ liều mạng đến vỡ đầu để kí được hợp đồng với cậu ấy, đúng là cực phẩm mà, đẹp trai như thế... Tiếc ghê."
"Tiếc gì?" Yến Thanh Ti thuận miệng hỏi.
Chị Mạch: "Tiếc là cậu ấy sớm đã lọt hố của em rồi, muốn móc ra cũng không được."
Yến Thanh Ti ngẩn ra một giây rồi bật cười, ha ha ha nói: "Phải, chị nói đúng, đúng là lọt hố của em mất rồi, chị có muốn móc ra cũng không có cơ hội đâu..."
"Tại sao?"
"Vì... em cũng không định thả anh ấy ra!"
...
Bàn bên truyền tới tiếng cười của chị Mạch, Nhạc Thính Phong ngẩng lên hỏi: "Đã bàn xong hết rồi à?"
Yến Thanh Ti gật đầu: "Phải, đang định đi đây."
Chị Mạch vội nói: "Ông chủ, hai bộ phim của Thanh Ti đã bắt đầu vào thời gian tuyên truyền rồi, tôi nghĩ là..."
"Chuyện kinh phí, cô cứ trực tiếp tới tìm Giang Lai là được."
Chị Mạch liền bày ra vẻ mặt nịnh nọt: "Được, được..."
Yến Thanh Ti cười nói: "Chị Mạch, vậy bọn em đi trước đây."
Kết quả cô lại nghe thấy chị Mạch nói: "Ông chủ vất vả rồi, tạm biệt ông chủ."
Yến Thanh Ti...
Đây, chắc không phải vì muốn nịnh Boss mà cố tình nói ra mấy lời đó đấy chứ?
Bịt khẩu trang, đội mũ ra ngoài, vừa ra đã thấy có một chiếc máy ảnh trong một chiếc xe thò ra, đang chụp hai người họ, Nhạc Thính Phong đi tới, đập lên cửa xe nói: "Nhớ lời bạn gái tôi nói đấy."
Tên chó săn trong xe bị bắt được cũng không cảm thấy quá mất mặt, ngược lại hắn còn cười nói: "Nhớ rồi nhớ rồi, nhất định sẽ che mặt anh đi."
Yến Thanh Ti ôm lấy Nhạc Thính Phong, nói với hắn: "Thấy các người muộn vậy rồi vẫn phải làm việc thật không dễ dàng gì, chụp đi."
Nói rồi cô liền hôn lên.