Bạn chung trường đừng lạnh lùng như thế 14
Edit: Nguyệt Phong
Nam Nhiễm nghe Tiểu Hắc Long nói, lông mi giật giật.
Nhưng bước chân vẫn chưa ngừng.
- Ăn cơm hộp của hắn và đánh nhau với hắn là hai chuyện khác nhau.
Tiểu Hắc Long nghi hoặc:
【 phải không? 】
Mói đó mà Nam Nhiễm đã tới cửa Hội Học Sinh rồi.
Cô mới đứng đấy thì cửa Hội Học Sinh mở ra.
Khuôn mặt lạnh lùng như điêu khắc xuất hiện trước mắt Nam Nhiễm.
Ánh mắt Bạc Phong không chút dao động.
- Trộm cơm hộp?
Thanh âm lạnh băng đều đều.
Thật sự không biết hắn suy nghĩ cái gì.
Nam Nhiễm dựa vào tường.
Đang chuẩn bị nói gì đã bị người kéo tay vào phòng Hội Học Sinh.
Lạch cạch.
Cửa đóng lại.
Nam Nhiễm nhướng mày, nụ cười chợt lóe rồi biến mất.
Ngữ điệu lười nhác:
- Sao nào? Suy nghĩ cẩn thận rồi?
Bạc Phong nâng cằm:
- Cái gì?
Nam Nhiễm vươn tay chuẩn bị nắm quần áo hắn.
Lại bị chặn.
Lại nắm.
Lại bị chặn.
Cô mở miệng:
- Anh tính tự nguyện đi theo tôi à?
Vừa nói vừa cúi đầu nhìn móng tay của mình.
Có vẻ màu đỏ đẹp kia đẹp hơn.
Chút nữa son màu đỏ đi.
Nét mặt Bạc Phong biến đổi vài giây.
Tiểu Hắc Long nhìn kỹ.
Uả? Thứ này dám cười nhạo ký chủ nhà nó sao?
Hừ, dạ minh châu này vừa thấy là biết không phải thứ tốt.
Qủa nhiên liền nghe hắn mở miệng nói:
- Cô có tiền hơn tôi à?
Nam Nhiễm vốn dĩ xem móng tay, vừa nghe lời này bèn ngẩng đầu lên.
Tiểu Hắc Long lập tức báo cáo tình huống với ký chủ:
[Ký chủ, căn cứ tư liệu có được thì tài sản trên danh nghĩa của Bạc Phong có thể thu mua công ty cha cô…n lần!]
Nam Nhiễm đút tay vào túi, trả lời một cách thản nhiên:
- Không có.
Thanh âm Bạc Phong hờ hững lại vang lên lần nữa:
- Định dựa vào trộm cơm hộp nuôi tôi?
Nam Nhiễm cười, mặt không đổi sắc:
- Trộm đồ là hành