**Bạn chung trường đừng lạnh lùng như thế 20
Edit: Nguyệt Phong**
Nam Nhiễm nằm xuống là ngủ, chẳng hề quan tâm người kế bên luôn.
Bạc Phong lạnh nhạt ngồi trên ghế, nhìn bài thi trong tay.
Mười phút sau.
Nam Nhiễm mất hình tượng dựa vào trên người Bạc Phong, vẻ mặt thoải mái.
Cô nhắm mắt lại ngủ.
Ước chừng 40 phút sau, các bạn học ăn cơm xong đã trở lại.
Vừa vào phòng học thì ai ai cũng thấy Bạc Phong ngồi ở dãy cuối.
Biểu cảm của đám người này như là photocopy nhau: Đôi mắt trừng lớn, không thể tin được những gì mình chứng kiến.
Sau đó hít hà một hơi.
- Bạc…Bạc… Đàn anh Bạc Phong??
Sau đấy các bạn học liền trông thấy cô gái dựa lên người Bạc Phong: tóc dài rối tung che khuất nửa khuôn mặt, đang ngủ ngon lành.
Nhưng, các bạn học vẫn liếc mắt nhận ra là ai.
Nam Nhiễm?!
Xem tư thái thân mật kia.
Hình ảnh này…
Bọn họ quen nhau à??
Có bạn học khiếp sợ đứng chôn chân tại chỗ, có nữ sinh ôm ngực, vẻ mặt đau lòng.
Tan nát cõi lòng rồi.
Càng ngày càng nhiều người về lớp, rồi nỗ lực làm bộ chưa nhìn thấy cái gì.
Nhưng ngồi xuống xong liền nhịn không được quay đầu lại xem.
Xác nhận đó không phải ảo giác.
Bạc Phong cầm bút vẽ vẽ viết viết lên bài thi 8 điểm nọ.
Ước chừng qua mười phút sau, Bạc Phong dừng bút, vươn một đầu ngón tay ấn cái trán Nam Nhiễm đẩy người rời khỏi người mình.
Xem cô tỏ vẻ lười biếng không tỉnh, ngữ điệu Bạc Phong lạnh băng nói:
- Bánh bao ai rớt kìa.
Lông mi Nam Nhiễm giật giật rồi mở mắt.
Bạc Phong thuận tay đặt bài thi của Nam Nhiễm lên bàn.
Nam Nhiễm nhìn hắn:
- Bánh bao đâu?
Bạc Phong đáp:
- Làm được bài thi này thì sẽ có bánh bao.
Nam Nhiễm liếc nhìn bài thi, lại liếc hắn:
- Giao dịch à?
Bạc Phong nghe, cười lạnh:
- Không nghe được là tôi đang uy hiếp cô sao?
Nam Nhiễm nhướng