Bạn chung trường đừng lạnh lùng như thế 25
Edit: Nguyệt Phong
Tiểu Hắc Long nhìn ký chủ ngồi trên ghế ngắm nghía bộ móng tay, nó bèn nói:
【 Ký chủ, thật ra ngài vẫn thiện lương lắm đó. 】
Có thể nghe ra sự vui vẻ trong lời nói của Tiểu Hắc Long.
Nam Nhiễm nghe nó đột nhiên khích lệ, không để tâm lắm:
- Chỗ nào chứ?
Tiểu Hắc Long lập tức nói:
【 ký chủ, tuy rằng ngoài miệng ngài nói không cứu Tả Hàm, nhưng thấy cô ấy bị đám kia người bắt nạt chật vật như vậy, cuối cùng ngài vẫn là cứu mà. 】
Tiểu Hắc Long cảm thấy ký chủ nhà nó thuộc dạng ngoài lạnh trong nóng.
A, không đúng, là ngoài lười trong nóng.
Nam Nhiễm nghe xong, im lặng hồi lâu mới giải thích:
- Chỉ vì muốn móng tay màu đỏ kia mà thôi.
Cô vốn định bẻ xuống ròi lấy về nhìn làm theo.
Tiểu Hắc Long hiểu ý ký chủ, nháy mắt cạn lời. Đã lâu sau mới run run hỏi:
【 ký chủ, ngài…ngài tưởng bẻ móng tay của chị đại kia á? Bẻ sống luôn á?? 】
Nam Nhiễm bĩu môi:
- Hình như cô ta rất đau, thật yếu ớt.
Nguyên tắc từ trước đến nay của cô là đôi bên đều tình nguyện. Không thích cô bẻ vậy không bẻ.
Tiểu Hắc Long chẳng biết nói gì:
【Ngài… ngài… ngài làm như vậy là không đúng. 】
Nó nói xong, Nam Nhiễm nâng ngắm bộ móng của mình, ngữ điệu tản mạn:
- Con người ta thiện lương, ngoài lạnh trong nóng, biết làm như vậy không đúng, cho nên làm việc tốt cứu người.
Nam Nhiễm nói lời này một cách liền mạch lưu loát mà chẳng hề chột dạ xíu nào..
Giọng điệu này ······ rất giống khi ký chủ nói với cô giáo “Em là học sinh ngoan, sẽ học tập tốt”.
Tiểu Hắc Long vừa mới bốc cháy lên một chút hy vọng về việc cải tạo ký chủ thì đã lập tức tan thành mây khói.
Chờ cô ngắm móng tay của mình đủ rồi liền tự động đi đến phòng của Hội Học Sinh.
Đã đến giờ ăn cơm rồi.
Lúc cô đến thì trong phòng chỉ có một mình Bạc Phong.
Trên bàn có một hộp cơm.
Thiết kế của Hội Học Sinh giống như con người Bạc Phong vậy: không