Bạn chung trường đừng lạnh lùng như thế 58
Edit: Nguyệt Phong
✵ ✵ ✵
Cô dùng câu khẳng định nói ra những lời này.
Ông cụ duỗi tay chặn đường cô:
- Còn muốn chạy à?
Nam Nhiễm nở nụ cười:
- Ông đừng chạy là được, tôi không thích thứ biết chạy.
Bỗng nhiên Tiểu Hắc Long có loại dự cảm không ổn.
Ký chủ sắp ra tay với bọn buôn người lẻ tẻ này à??
Ông cụ nghe nữ sinh kia nói mà chả hiểu gì.
Chỉ tưởng cô bị dọa choáng váng.
Ông ta cười lộ rõ nếp nhăn, nhìn qua có vẻ già nua.
Nhưng cánh tay ông khá khỏe, cơ bắp lờ mờ hiện ra.
Ông cụ kéo Nam Nhiễm đi vào bên trong kho hàng, đang định lấy dây thừng trói cô lại thì bỗng nhiên bị ăn một đấm.
Ông ta nhanh chóng chặn cú đấm ấy lại.
Gương già nua mặt cười như một đóa hoa cúc:
- Hóa ra là biết võ, trách không được dám nói nói vậy. Đáng tiếc mày gặp tao.
Ông cụ giữ chặt nắm tay Nam Nhiễm, ánh mắt dần dần có chút đáng khinh.
Không thể phủ nhận, nữ sinh này rất xinh đẹp.
Nghĩ vậy, ông cụ thò mặt tới gần, định hôn cổ tay cô.
Thật biến thái.
Nam Nhiễm không có trốn, mí mắt khẽ nâng.
Sau đó liền nghe được tiếng kêu rên vang lên.
Ông lão che miệng, chân lùi về sau hai bước.
Miệng ông đầy huyết, hai mắt phẫn nộ, muốn lui ra sau.
Nắm đấm Nam Nhiễm biến thành móc câu chộp tới cổ ông cụ. Từ từ đè ông ta xuống mặt đất.
Sau đó cả khuôn mặt ông cụ dính đầy bùn đất.
Nam Nhiễm nhìn máu dính trên tay, lại nhìn ông lão kia bị đè trên mặt đất đang giãy giụa, ánh mắt hung tợn.
Cô rũ mắt, toàn thân lười nhác.
Mũi chân dẫm lên xương sống ông ta.
Răng rắc một tiếng.
Người nọ phát ra tiếng rên nức nở.
Sau đó quỳ rạp trên mặt đất không thể động đậy.
Cho rằng chỉ