Thần tượng thật ngầu 7
Edit: Nguyệt Phong
✵ ✵ ✵
Nam Nhiễm nằm trên giường, chờ sự đau đớn từ từ biến mất.
"Nếu ta không làm việc tốt thì sẽ chết à?"
Tiểu Hắc Long nghe giọng điệu này của ký chủ, ngẫm lại tác phong từ trước đến nay của cô, nó nhỏ giọng nói:
【 ký chủ đừng tự tử nhé! Nếu ngài chết thì số dạ minh châu mới được thưởng sẽ bị thu hồi đó. Sau đấy sẽ chuyển qua thế giới khác tiếp tục nhiệm vụ. 】
Nam Nhiễm nghe xong, tặc lưỡi.
Vừa bị thu hồi dạ minh châu vừa phải tiếp tục nhiệm vụ.
Trên gương mặt cô hiện lên sự mất kiên nhẫn, duỗi tay sờ soạng lên người Nguyễn Mặc đang té xỉu bên cạnh.
Ừm, lạnh lạnh.
Tâm tình tốt hơn chút rồi.
Tiểu Hắc Long yếu ớt nói:
【 ký chủ cố lên! 】
Nói xong, Tiểu Hắc Long vội vàng tĩnh âm.
*
Sáng sớm hôm sau.
Khi Nguyễn Mặc tỉnh lại thì phát hiện mình ngủ ở một nơi rất xa lạ: sàn nhà gỗ, tấm rèm màu xanh biển, cái chăn trắng tinh.
Đơn giản, sạch sẽ, gọn gàng.
Hắn rũ mi, ký ức ngày hôm qua hiện lên trong đầu.
Hắn bị một cô gái chả biết là ai đưa đến một chung cư, sau đó lại bị cô đánh bất tỉnh.
Ngoại trừ hắn trong phòng thì không có ai nữa.
Biểu tình lãnh đạm trên mặt không hề thay đổi.
Hắn đi ra phòng khách thì thấy cô gái trói hắn tới nơi này đang ăn bánh bao.
Hắn nhớ tên của cô là Nam Nhiễm.
Qua một đêm, áo sơ mi màu trắng của Nguyễn Mặc đã có vết nhăn, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp của hắn.
- Cô có mục đích gì?
Hắn không hỏi mà trần thuật.
Hỏi trực tiếp kẻ đã cầm tù mình như đúng rồi.
Nam Nhiễm cắn bánh bao, ngẩng đầu nhìn hắn:
- Không có gì mục đích cả, chỉ muốn đưa anh về nhà thôi.
Cô thản nhiên nói.
Lấy minh châu