Thần tượng thật ngầu 16
Edit: Nguyệt Phong
✵ ✵ ✵
Nam Nhiễm nhìn người trên mặt đất.
Im lặng ba giây đồng hồ.
Vì sao cảm thấy hắn ảm đạm hơn ban ngày nhỉ?
Cô bĩu môi, bước tới, khom lưng, duỗi tay, ấn nhẹ chỗ dạ dày hắn.
Sắc mặt Nguyễn Mặc tái nhợt.
Nam Nhiễm thấp giọng hỏi:
- Không muốn sống nữa hay gì?
Nguyễn Mặc ném bút xuống.
Hắn đỡ giường, đứng dậy.
Mí mắt hạ xuống, không biết rốt cuộc hắn đang nghĩ cái gì.
Ngữ khí lãnh đạm như lúc ban đầu:
- Đây là toàn bộ kịch bản. Đừng đến tìm tôi nữa.
Nói xong, hắn đi ra ngoài.
Nam Nhiễm ngồi dưới sàn, kéo mắt cá chân hắn.
Mái tóc màu đen rối tung.
Cô cười, ngữ điệu không chút để ý:
- Dạ minh châu, anh cảm thấy tôi đưa anh về đây là để anh viết mấy thứ vô dụng này à?
Nguyễn Mặc không nói gì.
Nam Nhiễm từ đứng dậy, nắm cổ tay hắn kéo vào phòng:
- Anh trốn không thoát đâu, sẽ không có chuyện tôi thả anh đi. Và tốt nhất đừng để tôi nhìn thấy bộ dạng suy yếu này lần nữa. Nhìn thật phiền.
Vừa dứt lời, cô đè người ta lên giường.
Khi định buông tay thì Nam Nhiễm bất ngờ vì cảm thấy thân thể của hắn nóng bỏng.
Nam Nhiễm hỏi Tiểu Hắc Long:
- Hắn có thể tự điều tiết nhiệt độ à?
Tuy rằng không thích dạ minh châu nóng.
Nhưng…
“Dùng tạm đi.”
Tiểu Hắc Long cạn lời:
【 Ký chủ không nghĩ hắn bị sốt à? 】
Còn tự mình điều tiết nhiệt độ??
Cũng chỉ có ký chủ nghĩ ra được.
Nam Nhiễm nhìn người trên giường.
Hắn thật sự không có phản ứng.
Sốt hôn mê rồi?
Cô tới gần, sờ soạng đầu hắn.
Xác thật rất nóng.
Nam Nhiễm lấy điện thoại gọi cho chị Thanh.
Nửa giờ sau, vị thầy thuốc trung y lớn tuổi giữa trưa đến lại xuất hiện ở trong nhà Nam Nhiễm.
Thầy thuốc khám Nguyễn Mặc xong, nghiêm