Editor: Fuurin
Tinh Nhan thật sự không có để tâm chuyện follow lẫn nhau này.
Việc nam chính nữ chính trở thành nam chính nữ chính, đó là vì ý muốn của thế giới này khiến cho hào quang và may mắn càng tụ lại trên người bọn họ, khiến cho họ càng thêm dễ dàng đạt đến mục đích.
Mà điều cô muốn làm, chính là kéo bọn họ từ trên đỉnh cao xuống, rồi thay thế họ trở thành "nhân vật chính".
Không cần bất cứ âm mưu dương mưu gì, không cần bỏ công tính kế hay là ly gián, chỉ cần làm tốt việc của mình, đường đường chính chính mà sống, và sống cho tốt hơn bọn họ là được.
Hiện tại điều cô cần làm, là phải diễn cho tốt vai diễn trong tay mình, giành thêm một giải ảnh hậu, để tiền cát-sê lại cao thêm chút nữa.
Tất cả tâm tư đều đặt vào trong kịch bản, tất nhiên sẽ không hơi đâu mà chú ý đến chuyện follow nhỏ nhặt này rồi.
Còn như những lúc khác, thì vì làm diễn viên chính cho bộ phim này, nên thời gian nghỉ ngơi của cô rất ít, thật vất vả mới có một chút thời gian nghỉ ngơi, đương nhiên là phải cống hiến cho sở thích của mình rồi.
Rất không khéo, sở thích của Tinh Nhan chính là --- chơi game.
Trong hiện thực lúc trước, tài khoản của cô đã đến cấp vương giả.
Tiếc thật...Tinh Nhan thầm thở dài tiếc nuối, bây giờ đành phải bắt đầu lại từ đầu.
Vì vậy Dung ảnh đế vốn lén lút nhìn chằm chằm cô cho tới trưa, chờ cô chú ý đến mình. . .cuối cùng lại nhìn thấy Tinh Nhan vừa diễn xong lập tức cầm ngay lấy điện thoại điên cuồng bấm chọt, say sưa trong đó không thể dứt ra, chứ đừng nói đến chuyện chủ động lại đây nói chuyện đôi ba câu với anh, mà dù bây giờ anh có tự động đi đến thì cũng chưa chắc cô đã thèm chú ý đến.
Khóe miệng của người nào đó hạ xuống.
Anh đi sang đó, bỏ qua ánh mắt kinh ngạc của cô bé trợ lý, ho nhẹ một tiếng.
Tinh Nhan đang mang tai nghe chơi game đến say sưa, hoàn toàn không có chú ý tới anh.
... Khuôn mặt ôn hòa vui vẻ của ai đó hơi cứng lại, họ khụ khụ thêm lần nữa.
Lần này rốt cuộc Tinh Nhan cũng chú ý là có ai đó đang nói chuyện, ngón tay vẫn tiếp tục hoạt động, vừa tiêu diệt thêm một đám quái, vừa nói: "Ngoan ngoãn nào, đợi thêm chút nữa nha, chờ tôi chơi xong ván này được không?"
Ngoan ngoãn á. . . Sao...sao mà. . .
Bàn tay sau lưng của Dung Ngọc nắm thật chặt. Khuôn mặt như ngọc giống như được ánh nắng chiều nhuộm lên, màu đỏ bắt đầu tràn ra.
"... Ừ."
Người đàn ông ngọc thụ lâm phong nhìn chăm chú về phía trước, dường như không chú ý tới gò má mình đang đỏ, dùng giọng nói nghiêm túc, nhẹ nhàng đồng ý.
- - rồi lập tức ngồi trở lại chỗ mình một cách ngoan ngoãn.
Tiểu Đào hơi giật mình, ánh mắt có chút thẫn thờ.
Lúc chứng kiến Dung ảnh đế chủ động đi sang đây, cô vẫn còn tốt, lặng lẽ vỗ ngực thở phào, thì ra cô không có bị chị Tinh Nham "bẻ cong".
Sau đó nhìn thấy chị nhà mình nhíu mày, dỗ người kia "ngoan ngoãn nào", trái tim vừa mới thả lỏng của cô lập tức vọt lên tới cổ họng, chị ơi chị có biết mình đang làm cái gì không vậyy?!
Rồi nhìn Dung ảnh đế ngoan ngoãn trở lại ghế ngồi chờ, nghe lời y như học sinh tiểu học, hai má còn hồng lên một cách kỳ lạ, Tiểu Đào, Tiểu Đào cảm thấy cô sắp phát điên.
"Má ơi...má ơi...má ơi. . ." Cô lặp đi lặp lại liên hồi, từng cái từng cái bình luận đang bay vèo vèo trong đầu cô.
#a a a đây là đâu tui là ai. . . #
#cứu với! Tui mới có 22 tuổi mà thôi#
#a a a a a! Dung ảnh đế đỏ mặt #
#không không không, ngoan ngoãn như vậy nhất định không phải là Dung đại thần đâu#
Đại khái là, cô không còn hiểu nổi cái thế giới này nữa.
... . . .
WTF (*Ed: :)))))) )!
Tinh Nhan duỗi lưng một cái, ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Tiểu Đào cầm cặp lồng cơm đi tới chỗ cô như một u hồn.
Ngón tay chạm khẽ vào đôi môi đỏ tươi, Tinh Nhan suy nghĩ một chút, rồi đăng xuất trò chơi, thì ra là đã đến giờ ăn cơm.
Một hộp cơm được đưa đến trước mặt, Tinh Nhan nhận lấy, bóc đũa, lúc chuẩn bị ăn liền thấy cô trợ lý nhỏ bưng theo cặp lồng cơm càng đi càng xa.
"Tiểu Đào?" Tinh Nhan nhìn sang, hơi nghi ngờ hỏi: "Em định đi đâu thế?" Phải ăn cơm đi chứ.
Tiểu Đào chậm rãi quay đầu lại, giọng nói có chút thâm thúy: "Đi suy tư về chân lý cuộc đời ạ."
Chậc.
Nữ minh tinh xinh đẹp nhún vai, tự bấm cho sở thích vĩ đại của trợ lý nhỏ nhà mình một like, xong liền cúi đầu mở cặp lồng cơm.
Sau đó lập tức đứng hình.
Bên trong có một phần cơm, bên cạnh là một phần đồ ăn kèm. Nếu như cô không nhìn lầm, thì đây hẳn là "Thịt kho tàu với khoai tây".
Đúng là nó.
Tinh Nhan dùng chiếc đũa gẩy gẩy món ăn, tìm ra được mấy miếng thịt kho tàu bé tí tí như đầu ngón tay, gắp chúng lên nhìn thật sát, cuối cùng xác định một sự kiện.
Tinh Nhan V: Bản cung cảm thấy. . . Thịt kho tàu vua đã bỏ trốn cùng cải xanh nhà hàng xóm rồi. *ảnh*
Đây nhất định chính là thịt kho tàu con được thịt kho tàu vua sinh ra, tuyệt đối không phải là thịt kho tàu.
Ảnh đính kèm chính là một miếng thịt kho tàu to bằng cái móng tay kẹp giữa hai chiếc đũa.
Bức ảnh vừa được post lên, những người đã follow cô liền nhận được thông báo, chạy vào xem.
*Tiểu Tinh Tinh: Vì sao sự chú ý của tui đều bàn tay kia hấp dẫn mất vật... *icon cười khóc*
*Ánh Sao Số Một: Bàn tay này...tôi có thể nhìn cả năm/ đính kém ảnh "mặt nghiêm túc.jpg"
*Vô Số Ánh Sao Lấp Lánh: Vừa trắng vừa mềm mại vừa thon dài. . . Rất xin lỗi, vốn từ của chế không được tốt cho lắm....but thật sự rất là đẹp á á á! Chỉ bàn tay của nữ thần nhà chế thôi mà đẹp đến vậy rồi!
Một hồi lâu sau đó mới có người chuyển đề tài trở lại.
*Vô Số Ánh Sao Lấp Lánh Đều Không Sánh Bằng Tinh Nhan: Cái gì mà xem cả năm chứ! Thân thể nữ thần mới là quan trọng nhất! Nương nương xin người bớt giận, cải xanh nhất định sẽ được ban hạc đỉnh hồng (*Ed: là ban rượu độc á, như trong phim cung đấu :))) )! (Mà cải xanh trúng độc, có biến thành màu đen không ta?). . . P/s: rõ là có thể ngắm tận hai năm nha!
*Tiểu Mê Muội: Hay là ba thước lụa trắng đi (Cải trắng bị treo cỗ có vẻ xinh đẹp hơn chút) (*Ed: bạn này thì đòi treo cổ cọng cải :))) ) P/s: rõ ràng là ba năm mới phải.
*Gia Nhân Không Biết Một Nhà Nhân: Nương nương! Thần thề sẽ