Tiếng ồn ào trong phòng bỗng tắt ngúm, tôi sải bước vào trong, giơ đồ ăn trong tay lên như thể không có chuyện gì xảy ra, tươi cười nói: “Tôi về rồi đây, còn tiện đường mua ít thức ăn, lát nữa sẽ xuống bếp làm mấy món tủ đãi mọi người nhé.”
Từ Triết đờ đẫn nhìn tôi, Lâm Tĩnh thì lúng túng chào tôi một tiếng rồi cúi đầu đi vào phòng. “Chỗ này có cả đặc sản của Xiêng La, tôi tiện thể mua một ít, đây là chả cá với bánh tart dừa nướng, có cả cà ri vàng, mùi vị của thủ này được làm. Ngoài ra tôi còn mua cho cậu cả sữa rửa mặt kiềm dầu, thêm vài lọ mỹ phẩm cho Lâm Tĩnh, không phải thương hiệu lớn gì đâu, toàn L’Oreal thôi, nhãn hàng này ở Xiêng La rẻ lắm, chiếm gần một nửa thị phần của Xiêng La luôn.”
Tôi đặt thức ăn lên bàn, vừa nói vừa lôi đồ đạc ra khỏi túi. Bởi vì trong hành lý chỉ có vài bộ quần áo, quần áo mùa hè lại mỏng, thậm chỉ nhét không đầy nỗi cái ba-lô, cho nên tôi mua không ít đặc sản, thứ gì. Vừa ngon vừa rẻ vừa tiện dụng, đa phần đều mua cho Từ Triết và Lâm Tĩnh hết. Từ Triết đứng bên cạnh bàn, nhìn các loại đặc sản trêи bàn với vẻ mặt phức tạp, dường như muốn nói gì đó mà lại thôi.
Tôi giả bộ không chú ý tới vẻ mặt của cậu ta, tiện tay ném mấy cái ba-lô đựng quần áo còn lại vào góc sofa, xách đồ ăn vừa đi vào bếp vừa nói: “Tôi đi nấu cơm trước đã, ăn gà hầm cốt dừa với cà ri ở Xiêng La ngây chết đi được, thèm ăn mấy món thường ngày của mình quá. À phải rồi, mau gọi Lâm Tĩnh ra ăn nhé, đừng ăn mảnh.”
Vào trong bếp, lúc đang lúi húi rửa nồi, tôi mới nghe thấy từ Triết ở trong phòng khách gọi Lâm Tĩnh mấy lần, giọng điệu không có gì khác thường. Lâm Tĩnh ở trong phòng đáp một tiếng, sau đó tôi nghe thấy tiếng cô ta đi ra phòng khách, rồi âm thanh vui mừng nhanh chóng vang lên: “Oa, nhiều đồ ăn thể, có cả mỹ phẩm dưỡng da nè! Cảm ơn mnh nhiều nha Phương Dương, mua mấy thứ này chắc tốn nhiều tiền lắm, làm gì mà lãng phí thế.” Tôi mỉm cười nói vọng vào phòng khách. Có tốn bao nhiêu đầu, mấy món. này bên Xiêng La rẻ lắm. Nếu không phải vì không được mang quá nhiều đồ qua hải quan, tôi đã mua thêm nữa rồi. Với cả ở bên đó tôi giúp công ty lấy được một dự án, kiếm được vài chục ngàn tệ tiền trích phần trăm, sau đó trả trước thêm vài ngàn hệ để tiêu nữa, đợi tháng sau được phát lương sẽ thoải mái hơn.” So “Oa, mấy chục ngàn tệ hoa hồng, nhiều vậy luôn hả? Là công ty phần mềm lúc trước đúng không?” “Ừ, công ty phần mềm Trí Văn.” “Thế thi phải chúc mừng anh rồi, vừa đúng lúc, tối nay chúng ta ăn mừng đi.”
Tôi cười khô: “Tối này e là không được rồi, bởi vì tối nay tôi phải chuyển nhà, ban nãy quên nói với hai người, tôi định chuyển đi. Ở chỗ hai người lâu quá, lúc nào cũng chen vào thế giới hai người của các cậu, ngại lắm. Đúng lúc bên phía đông nghiệp có phòng trống, lúc ở bên Xiêng La tôi đã nói với cậu ta rồi, tối nay sẽ chuyển qua đấy sắp xếp phòng ốc, nếu không khi nào đi làm rồi bận rộn không có thời gian.” Từ Triết như cuống lên, đi vào phòng bếp và hỏi: “A Dương, sao cậu lại muốn chuyển đi? Có phải…”
“Sao lại không đi chứ? Hai vợ chồng các cậu sống với nhau yên ổn, tôi cứ làm cái bóng đèn ở đây làm gì, đúng không? Cậu không thấy ngượng chứ tôi thấy khó chịu đây này, hai người ngày ngày tình cảm, không thèm để ý tới cảm giác của phận FA này gì cả. Nếu cứ ở đây tiếp, chẳng bao lâu nữa” tôi sẽ bị ám ảnh tâm lý mất.”
“Nhưng… Tôi lau khô một bàn tay, mỉm cười vỗ vỗ vai Từ Triết: “A Triết, tôi biết cậu cũng muốn tốt cho tôi, tôi sẽ ghi nhớ trong lòng! Cứ yên tâm bây giờ tôi đã có công việc ổn định rồi, thu nhập cũng khá khẩm, có thể sống ngon nghẻ. Và lại, đi đâu mà chẳng sống được, hai ta có thời gian rảnh thì hẹn nhau ra ngoài uống rượu là được. Có phải chơi