Đáng lẽ, là người thứ hai phụ trách dự án BTT, chắc chắn Chung Khang Ninh sẽ hỏi thăm được đã xảy ra chuyện gì, cho dù không hỏi thăm được, chắc chắn cũng phải loáng thoáng nhận ra gì đó, không thể không biết gì cả, không đến nỗi nghe thấy Bạch Vị nói xảy ra việc không hay, hình như hơi căng thẳng thái quá.
Nhìn từ góc độ của Chung Khang Ninh, làm giám đốc bộ phận nghiệp vụ quốc tế, anh ta căng thẳng vì sợ dự án xảy ra vấn đề, hình như cũng không coi là quá kỳ lạ, nhưng kết hợp với suy đoán của mình lúc trước, thì trông có vẻ rất có vấn đề.
Khả năng anh ta là nội gián rất cao.
Nhưng nếu muốn tìm ra bằng chứng thì vô cùng khó khăn.
Song cũng không cần thiết chứng thực việc này, cố gắng không để cho anh ta làm hỏng chuyện của mình nữa, rồi lại xem có thể tiện tay xử lý anh ta luôn không là được.
Trở lại khách sạn, tôi phát hiện Chung Khang Ninh đặt cho tôi căn phòng cách phòng của Bạch Vi rất xa, mặc dù ở cùng một tầng, nhưng cách nhau tận tám phòng.
Lúc tách ra, tôi cố ý hỏi Bạch Vi: “Giám đốc Bạch, tôi còn chưa ăn cơm tối, cũng hơi đói rồi, cô có muốn ra ngoài ăn khuya với tôi không?”
Bạch Vi hơi do dự, sau đó lắc đầu: “Thôi, trước khi ra sân bay tôi đã ăn rồi, trêи máy bay cũng ăn một chút.”
Tôi không ép cô ta: “Được rồi, ngoài ra tôi có mấy lời muốn nói riêng với cô, được chứ?”
“Chuyện gì?”
Tôi không vội nói chuyện, mà là nhìn thoáng qua Chung Khang Ninh, bảo: “Giám đốc Chung, tối nay phiền anh đi một chuyến, tôi có vài lời muốn nói riêng với giám đốc Bạch, anh xem… Có thể tránh đi giúp tôi không?”
Chung Khang Ninh gật đầu đáp: “Được, tôi sẽ không quấy rầy, hai người nghỉ ngơi sớm chút đi.”
Anh ta cũng ở cùng tầng, cách phòng của tôi không xa.
Đợi Chung Khang Ninh trở về phòng, tôi mới đi đến bên cạnh Bạch Vi, hạ giọng nói: “Giám đốc Bạch, tôi phải nhắc cô chuyện này, cô đừng thừa nhận video là do tôi quay, có người hỏi thì cô cứ bảo rằng mình không biết cụ thể ra sao, bây giờ còn đang trong giai đoạn điều tra, cứ nói vậy là được.”
Bạch Vi cau mày: “Tại sao?”
“Bởi vì chuyện này đã phát triển đã vượt ngoài dự tính của tôi, phải đổi sang cách giải quyết khác.”
“Cách gì?”
“Đổi trắng thay đen, biến đen thành trắng.”
Bạch Vi ngẩn ra, thế rồi sắc mặt trầm xuống: “Phương Dương, đây là hành vi rất vô đạo đức, anh biết không?”
Tôi hững hờ cười đáp: “Giám đốc Bạch, người khác dùng thủ đoạn hèn hạ bỉ ổi đối phó với tôi, nếu tôi giảng đạo đức với đối phương, thì không gọi là người có tính cách cao thượng, mà là ngu ngốc. Có lúc, phải hy sinh người này, mới có thể cứu vớt người khác…”
“Anh muốn hy sinh ai?” Bạch Vi đột nhiên cắt lời tôi.
“Tạm thời vẫn không thể nói cho cô, đến lúc đó cô sẽ biết. Ngoài ra tôi còn muốn nhắc cô thêm một chuyện nữa, Chung Khang Ninh đã bị Cung Chính Văn mua chuộc.”
Bạch Vi lại cau mày: “Làm sao anh biết?”
“Những người ở tập đoàn BTT nhận được video, đa số đều không có quan hệ tốt với Alava, đủ để thấy người gửi video có mục đích nhắm vào, nhưng Cung Chính Văn không biết phe phái quyền lực của nội bộ BTT, chỉ có Chung Khang Ninh mới hiểu rõ, trừ anh ta ra sẽ không có ai giúp được Cung Chính Văn.”
Bạch Vi suy tư chốc lát, lắc đầu: “Lý do này chưa đủ sức thuyết phục, giám đốc Chung không có mục đích gì để phải làm như vậy, dự án bị phá hỏng thì anh ta cũng chẳng được lợi gì.”
Tôi mỉm cười nói: “Giám đốc Bạch, trước tiên chúng ta giả thiết qua về kết cục xấu nhất. BTT đơn phương dừng hẳn hợp tác, Alava là đối tượng tình nghi ăn hối lộ nên bị cách chức, truyền thông ở địa phương đưa tin về vụ bê bối của thành viên cấp cao ở BTT, công ty của chúng ta cũng vì thế mà bị chỉ trích,