Ông Alava không nói gì, sắc mặt không rõ vui buồn nhìn tôi.
Tôi lại nói lần nữa: “Ông Alava, tôi tuyệt đối không có ý làm hại đến ông, chỉ muốn giảm bớt tổn hại mà chuyện này gây ra cho tôi và ông xuống mức thấp nhất.”
Một lúc lâu sau, Alava mới buông cửa nhà ra, lùi về sau vài bước: “Vào đi, cậu chỉ có năm phút.”
Sau khi vào phòng, Alava lại dẫn tôi đến một căn phòng sách, đóng cửa vào rồi mới lạnh mặt nói: “Cậu có năm phút, bây giờ hãy nói đi, cậu sẽ giải quyết chuyện này thế nào.”
Trêи đường đến đây, tôi đã sắp xếp xong mạch suy nghĩ, lúc này tôi nói ngay mà không cần nghĩ ngợi: “Ông Alava, tôi sẽ biến ông thành một người bị hại đơn thuần, nhưng việc này cần ông phối hợp.”
“Tôi đã bàn bạc với một gã lưu manh ở vùng này, ông ta đồng ý nhận tội này thay chúng ta, chủ động thừa nhận là mình câu kết với Tào Văn Hoài quay video. Tôi sẽ bảo ông ta gọi điện thoại cho ông, qua điện thoại ông ta sẽ nói vì ông không chịu hợp tác với Tào Văn Hoài nên lan truyền video nhằm trả thù ông.”
“Việc ông cần làm là ghi âm cuộc điện thoại đó lại và báo cảnh sát, lý do có thể là xúc phạm danh dự hoặc bôi nhọ, sau đó cảnh sát sẽ bắt ông ta, công bố kết quả điều tra. Đến lúc đó ông đăng bài thanh minh, phủ nhận việc mình nhận hối lộ tình cảm, chỉ ra rằng ông từng được Tào Văn Hoài hẹn đến quán bar đồng chí đó. Ông đến cuộc hẹn vì phép lịch sự, nhưng khi nghe Tào Văn Hoài nói ra yêu cầu vô lễ thì lập tức rời đi.”
Alava nhíu mày: “Vậy là xong à? Kết quả cảnh sát điều tra nhất định sẽ là kết quả mà cậu mong muốn sao? Dù có phải thì người khác dựa vào đâu mà tin vào kết quả của cảnh sát và lời thanh minh của tôi? Vả lại, gã lưu manh mà cậu tìm tới vì sao phải giúp cậu? Lẽ nào ông ta không sợ ngồi tù? Ông ta có đáng tin không?”
Tôi gật đầu chắc nịch: “Ông Alava cứ yên tâm, phía bên cảnh sát tôi sẽ nói trước, họ sẽ cho ra kết quả mà chúng ta muốn. Mặt khác, tôi sẽ công bố những chứng cứ khác chứng minh ông trong sạch. Về phần gã lưu manh kia, ông ta cực kỳ đáng tin, cũng cũng không sợ ngồi tù, bởi vì tôi sẽ cho ông ta một mức bồi thường thỏa đáng.”
Tiếp đó, tôi giải thích tỉ mỉ những điểm then chốt trong kế hoạch cho Alava nghe, đồng thời đưa ra phân tích và suy đoán hợp lý nhất.
Thật ra, chỉ cần kế hoạch không xảy ra sai sót, đợi khi kết quả điều tra của cảnh sát và lời thanh minh của Alava được đưa ra, chủ tịch tập đoàn BTT chắc hẳn sẽ không làm lớn chuyện này lên, mà là nhân cơ hội đó cũng đưa ra lời thanh minh như không được lan truyền tin đồn, và rồi chuyện này sẽ kết thúc.
Cho dù có người nghi ngờ cũng chẳng làm được trò gì. Danh dự của Alava chắc chắn sẽ phải chịu mức tổn hại nhất định, không thể cứu vãn toàn bộ, nhưng ông ta sẽ không phải tiếp nhận điều tra nữa, tập đoàn BTT cũng sẽ không chấm dứt việc hợp tác với công ty chúng tôi.
Mặc dù cách này không phải quá vẹn toàn, nhưng cũng có thể coi là giải quyết được vấn đề một cách miễn cưỡng, giảm thiểu ảnh hưởng tiêu cực ở mức cao nhất.
Nghe tôi nói xong, Alava cúi đầu, rơi vào trầm tư.
Hồi lâu sau, Alava mới ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn tôi: “Cậu chắc chắn gã lưu manh kia và cảnh sát sẽ giúp đỡ?”
Tôi gật đầu: “Gã lưu manh kia đã giúp tôi lấy được video camera giám sát ở trong quán bar rồi, về phần ông ta thì có thể chắc chắn một trăm phần trăm. Còn bên cảnh sát, lát nữa tôi sẽ đến đồn cảnh sát một chuyến, tôi nắm chắc ít nhất tám mươi phần trăm là có thể thuyết phục được cảnh sát giúp đỡ.”
Alava lại ngẫm nghĩ trong chốc lát, cuối cùng hít sâu một hơi, giống như đưa ra một quyết định trọng đại, nói: “Dương, tôi tạm thời tin cậu, hi vọng cậu không khiến tôi thất vọng.”
“Yên tâm, ông Alava, tôi sẽ cố hết sức xử lý tốt chuyện này.”
Nói xong, tôi nhắc lại lần