Nghe thấy Hàn Mặc Vũ bảo cho gấp đôi, hai mắt Lạc Ly lập tức sáng lên.
Cô ôm chầm lấy tay anh, khuôn mặt tỏ ra mãn nguyện vô cùng:
- Được, quá là được luôn.
Hàn Mặc Vũ dở khóc dở cười, giơ tay lên nhéo má Lạc Ly.
Cô nhăn mặt một cái, nhưng vẫn nở nụ cười tươi.
Tiền là chân ái, chỉ cần có tiền dù anh có đánh mông cô cô cũng chịu á.
Ôm nhau được thêm một lát nữa, Hàn Mặc Vũ bất đắc dĩ nhìn lên đồng hồ, lưu luyến buông cô ra, cẩn thận dặn dò:
- Lát nữa anh ra ngoài, em phải ở yên trong nhà đợi anh.
Nghe chưa?
Lạc Ly ngoan ngoãn gật đầu như cún, Hàn Mặc Vũ không nhịn được mà yêu thương cắn lên môi cô một cái, nói tiếp:
- Đồ mới của em anh đã cho người chuẩn bị rồi, tuy nhiên em được phép mặc áo sơ mi của anh ở trong nhà.
Đợi anh hết bận, anh sẽ sắp xếp ổn thỏa cho em dọn tới nhà anh, chịu không nào?
Lạc Ly như theo phản xạ mà gật đầu lia lịa, nhưng lại nhận ra có gì đó sai sai, cô lập tức ngừng lại, khuôn mặt xinh đẹp đầy sửng sốt nhìn anh:
- Dạ...? Sống chung?
What, anh có thể bàn bạc trước với cô một câu được không vậy? Anh còn chưa hỏi ý kiến của cô mà, không thể tự tiện quyết định như vậy được.
Với lại mới đêm qua ngủ với nhau, như này có phải hơi nhanh rồi không? Nhanh quá như vậy, cô cảm thấy bản thân dễ dãi quá.
Hàn Mặc Vũ vẫn giữ nguyên nụ cười yêu nghiệt trên khuôn mặt, gật đầu.
Vuốt mái tóc cô, anh lại xấu xa nói:
- Đúng vậy, sống chung như những cặp đôi yêu nhau khác.
Em đã ăn anh rồi, không thể phủi đít bỏ chạy được, hiểu không?
- Ơ nhưng mà...!sao quyết định này em lại là người cuối cùng biết vậy?
Hàn Mặc Vũ thối, Hàn Mặc Vũ xấu xa.
Cứ mở miệng ra lại nói cô ăn anh, đòi cô chịu trách nhiệm.
Không biết ai mới là người thiệt hơn á, thật muốn đấm anh một phát ghê.
Hàn Mặc Vũ cười híp mắt, khuôn mặt đẹp trai ghé sát vào tai cô:
- Vợ phải nghe lời chồng, hư sẽ bị phạt.
- ...!- Lạc Ly.
Cái gì mà "vợ" với chả "chồng" chứ? Cái này nhanh quá rồi khiến cho cô không load được, đầu óc cô cứ ong ong quay cuồng.
Hàn Mặc Vũ véo nhẹ má cô, không nỡ trêu cô thêm nữa, anh liền buông cô ra:
- Nói tóm lại là em phải ở đây đợi anh trở về, không được đi đâu hết.
- Vâng, em biết rồi.
Lạc Ly dù không chịu những nghĩ tới tiền lại phải phụng phịu gật đầu.
Cái này là cô làm ăn chân chính, lao động khổ cực bằng "thể xác" mới kiếm được, cô không thể bỏ phí của.
Với lại khoản tiền thưởng của mẹ anh cũng rất hậu hĩnh, cám dỗ như vậy, cô vẫn phải tìm cách để lấy thôi.
...!
Sau khi chia tay Hàn Mặc Vũ, khoảng 30 phút sau quả nhiên có một nhóm nhân viên tới, mang theo rất nhiều bộ đồ đẹp cho Lạc Ly và nói tất cả đều là của