Cảnh báo của hệ thống giống như còi báo cháy nhưng Vệ Ách lại không hề bị lay động, xoay cổ tay trắng lạnh, đâm vào bụng dưới rồi cầm đao Hộ Tát xoắn một vòng trên làn da xanh đen quỷ dị kia!
Nhẫn bạc giám sát ở trên người, Chủ Thần đã khóa chặt cậu từ lâu.
So với cảnh báo của hệ thống, Vệ Ách càng không thể chịu đựng được Chủ Thần —— dù bây giờ Thần là "quỷ quái" hay Chủ Thần —— nhưng đã dám gieo thứ quái quỷ vào người cậu.
Đao Hộ Tát xoay tròn trong da thịt, gần như ngay khi mũi đao đâm vào, bảng điều khiển liền bật ra, lóe lên ánh sáng đỏ đáng ngại, lập lòe sắc lẹm.
[Cảnh báo! Cảnh báo! Xâm nhiễm của quỷ quái có độ nguy hiểm cao khôi phục!]
[Cảnh báo! Cảnh báo! Xâm nhiễm của quỷ quái có độ nguy hiểm cao dị hóa!]
Trong tiếng cảnh báo chói tai, vật chất xanh đen đang vặn vẹo trong da thịt của đan điền đột nhiên nổ tung, da thịt tái nhợt dường như bị sợi dây mảnh màu đen cực nhỏ xuyên thủng, sợi dây nhỏ theo Trung Bát Cảnh Cung [1] chạy thẳng lên, thoáng chốc liền quấn lấy gan và lá lách ăn mòn nội tạng Vệ Ách.
Khí tức lạnh lẽo kỳ dị lập tức lan tràn toàn thân.
Vệ Ách rên một tiếng, tay cầm đao lại tăng thêm sức, máu từ cổ tay chảy dọc theo khuỷu tay.
Lưỡi đao thuận thế hướng lên trên, bỏ qua quỷ khí xâm nhập vào cơ quan nội tạng, quyết tâm đào ra vật chất màu xanh đen kỳ lạ đó.
Giây tiếp theo.
Cái lạnh thấu xương của hàng ngàn mũi kim đâm thẳng vào cổ tay.
Tay cầm đao Hộ Tát không tự chủ được buông lỏng, Vệ Ách lảo đảo quỳ rạp xuống đất, máu tươi từ vết thương sâu trong bụng chảy ra, có thể trông thấy rõ các cơ quan nội tạng, sâu trong vết thương có một vật chất như nhựa đường —— [Cảnh báo, xâm nhiễm của quỷ quái có độ nguy hiểm cao đã đột phá cấp 3, thân thể người chơi đã xuất hiện dị họa cấp độ nhẹ! Xin hỏi ngài có muốn dùng 300 hương hỏa để trấn áp không!]
Bảng điều khiển đỏ sậm gần đen của hệ thống nhanh chóng nhấp nháy, Vệ Ách chống khuỷu tay xuống đất, một tiếng cười gằn khe khẽ phát ra từ cổ họng.
Mả cha mày hệ thống, mả cha cả lò nhà mày Chủ Thần!
[—— sức sống của người chơi đang giảm mạnh, xin hỏi ngài có muốn dùng 300 hương hỏa để trấn áp không.] Âm thanh nhắc nhở máy móc lạnh như băng của hệ thống Quỷ Thoại lặp lại vang lên, Vệ Ách bật thốt ra một chữ "có" bằng giọng điệu nửa cười nửa chế giễu, một giây sau, một lực lượng khác tương tự nhưng hoàn toàn khác với sự xâm nhiễm của Chủ Thần tràn vào đan điền của cậu.
Cơn đau đột ngột ập đến.
Lần áp chế thứ hai rõ ràng khó khăn hơn nhiều so với lần áp chế đầu tiên, ngay cả Vệ Ách một thâm niên đã vật lộn trong không gian vô hạn ba năm cũng khó có thể kìm nén tiếng rên đau ngay cổ họng.
Xoẹt ——
Vệ Ách xé một mảnh quần áo, cắn chặt trong miệng.
Dưới vùng bụng trắng bệch loáng thoáng có thể thấy những vật chất uốn éo quỷ dị.
Mái tóc dài như bạc xõa xuống trong bóng tối, cơ thể cậu trở thành chiến trường của hai trò chơi kinh dị.
Cơ bắp của Vệ Ách căng cứng, trán thấm ra một lớp mồ hôi, cậu cắn miếng vải, thầm bật cười trong bóng tối im ắng.
[—— trấn áp thành công sự ăn mòn của quỷ quái có độ nguy hiểm cao, kéo dài trong 12 giờ.]
Hai lực lượng đan xen vào nhau đột nhiên biến mất, thân thể Vệ Ách đột nhiên thả lỏng, cậu thở dồn dập, nửa ngã xuống trên gạch vuông đỏ cũ kỹ lát trên tầng thứ tư của thổ lâu.
Bàn tay ướt đẫm mồ hôi mò mẫm dưới đất, đặt lên chuỗi đao rơi xuống một bên.
Két, đao Hộ Tát kéo lê trên mặt đất phát ra cào kéo thật dài.
Vệ Ách xoay lưỡi dao, chống đỡ cơ thể mình bằng đao từng chút một.
Ánh lửa do lưỡi đao cạo lập lòe trong bóng tối, một tia lửa đỏ sậm bắn tung tóe giữa không trung, vụt sáng, chiếu thẳng vào mặt "sàng mẫu" giữa phòng.
Bức tượng sàng mẫu trên tường đã "đi ra" khỏi tường xa hơn so với khi người chơi ra khỏi thổ lâu vào buổi sáng.
Tượng đất cao nửa người ở trong căn phòng khuất sáng, một tay cầm lá chuối hoa sen, một tay cầm bát dầu mè, mặt tượng đất mang theo ý cười quỷ dị đang hướng về phía Vệ Ách.
Nụ cười rùng rợn trên mặt thoáng chốc đã bị ánh lửa chiếu sáng.
"Buồn cười lắm, phải không?" Vệ Ách đặt đao ngang trên đầu gối, lạnh lùng giằng co với tượng đất.
"Chỉ vì cố giành giật cơ hội sống với hệ thống trước đó mà ràng buộc với hệ thống khác, buồn cười lắm...!phải không?"
Nụ cười rùng rợn trên khuôn mặt lấm lem bùn đất của "sàng mẫu" trở nên càng u ám quỳ dị hơn.
Thanh niên tóc bạc chậm rãi đứng lên, cậu chậm rãi xoay cổ tay.
Ngay sau đó, "rầm" một tiếng vang thật lớn truyền từ từ tầng bốn xuống tầng một.
—— —— ——
Khi tiếng rầm lớn từ trên tầng truyền đến, mọi người dưới tầng đều bị giật mình.
Giải Nguyên Chân đang ở dưới tầng kiểm tra phòng thì từ ba bước cũng thành hai bước, nhảy thẳng lên tầng bốn.
Góc nhìn của Vệ Ách trong phòng livestream đã bị chuyển ra ngoài khi cậu lên tầng thay đồ.
Khán giả trong phòng livestream gần như khi nghe thấy có tiếng "rầm" vang lên, mới chuyển góc nhìn theo Giải Nguyên Chân lên cầu thang, đột nhiên trông thấy dáng vẻ tầng bốn của thổ lâu ——
Thân thể lấm lem bùn đất của pho tượng "sàng mẫu" chia năm xẻ bảy ngã xuống đất, tay cầm lá chuối hoa sen, một nửa bay đến phía Đông, một nửa bay đến bốn phía của căn phòng.
Cả căn phòng cứ như bị gió thổi qua bảy tám lần vậy.
"Vệ...!Vệ Ách?"
"À." Thanh niên tóc bạc đứng trên đống bùn vỡ nát, miệng cắn một đầu vải đang thờ ơ băng bó cổ tay của mình: "Trượt tay, đập nát thứ gì đó."
Phòng livestream: "..."
[Mẹ nó đây gọi là đập nát thứ gì đó?! Người chơi bảng B ở phòng livestream bên cạnh dùng hết mười tám tuyệt kỹ võ công của mình cũng không thể cạy xuống được một lớp bùn của thứ kỳ quái này.
Vào tay cậu ấy lại trở thành trượt tay, đập vỡ thứ gì đó?]
[Tôi ra ngoài mần thịt "gà", dám hỏi giọng điệu của mấy anh đại là vậy đó phải không?]
[Gì mà gọi là ra ngoài mần thịt "gà", đây rõ ràng là tiện tay quơ đại một phát.]
[Không, không, không thảo luận nghiêm túc một chút, cậu ấy đập nó ra như thế nào? Không đánh đổi gì cả dường như