Chú ấn thâm đen của Sơn Vương chui vào trong làn da trắng như tuyết của thanh niên, sau khi bị niết lại vặn vẹo giống như vật sống, tràn ra sương đen dơ bẩn và chẳng lành.
Sắc mặt Chủ Thần lạnh lẽo, hắn kìm cơ thể Vệ Ách, cứa mạnh vào đầu ngón tay đang ấn xuống chú ấn, đầu ngón tay rỉ ra một giọt máu đỏ tươi quỷ dị lập tức tiến vào sau gáy Vệ Ách.
(*) Chú ấn, nhẫn thuật và tiên thuật trong truyện tranh Nhật Bản trong truyện tranh Nhật Bản và các tác phẩm diễn sinh của nó, đây là một thuật có hiệu ứng ràng buộc, thường được thiết lập thông qua tiếp xúc và người bị thiết lập sẽ bị ràng buộc bởi người thực hiện.
Hiệu quả trói buộc có thể mạnh hoặc yếu, có thể khiến người ta đứng yên, cũng có thể để mặc tự do, khi cần thiết sẽ khống chế đối phương.
Đồ vật của hắn, cho dù là sâu kiến, đó cũng là sâu kiến đích thân hắn nghiền nát từng chút một.
Giọt máu vừa xâm nhập vào sau gáy của thanh niên, lập tức bắt đầu xua đuổi dấu ấn chú ấn của Sơn Vương.
Chú ấn của Sơn Vương như gặp phải dầu mạnh, vặn vẹo điên cuồng rồi thấm xuống, cố gắng trốn vào trong cơ thể thanh niên, nhưng vẫn không có khả năng chống cự bị xóa sạch trước "giọt máu" của Chủ Thần ban tặng.
Đường vân chú ấn của Sơn Vương đã hoàn toàn bị xóa bỏ, nhưng vết đỏ sau gáy của thanh niên lại không biến mất, mà là tiếp tục đan xen trong máu thịt của thanh niên.
Mắt thấy sắp trở thành một chú ấn càng phức tạp và tối nghĩa đáng sợ hơn.
Hoa văn phức tạp vừa xuất hiện, trong phòng livestream ống kính rơi vào trên người họ chợt méo mó nhè nhẹ.
[Rè —— rè ——], âm thanh của dòng điện hệ thống đã trở nên bình thường vang lên bên tai Vệ Ách, ["chú ấn" đã bị xóa...!cảnh báo, ngài đã bị quỷ quái "Thần Lang Quan" không xác định có độ nguy hiểm cao đánh dấu ——]
Tựa như sau gáy bị một giọt máu sôi nhỏ vào, chú ấn đỏ tươi phủ lên làn da, xâm nhập vào xương cốt.
Nhiệt độ nóng như thiêu đốt kỳ dị ngay khi đánh vào cổ đã lan tràn khắp người.
Thái dương Vệ Ách lập tức thấm ra mồ hôi, tay chân và xương cốt dường như đột nhiên bị thiêu đốt, vô số ngọn lửa li3m qua.
Nếu là vết thương bình thường thì Vệ Ách đã sớm thành thói quen, nhưng kiểu nướng da thịt râm ran quái dị này thì đây là lần đầu tiên cậu trải nghiệm.
Tuy kỳ lạ và khó chịu, nhưng bị kìm ở trong lòng Chủ Thần, Vệ Ách thà lấy đao tự sát còn hơn để lộ điểm yếu của mình cho Chủ Thần cao ngạo.
Cậu cắn chặt răng, kìm nén tiếng hừ là lạ.
Sợi dây sắt giữa các ngón tay rút mạnh lại ——
Ánh sáng của mật chú lóe lên từng lớp trên bề mặt dây sắt.
Vô số ký tự máu nhỏ giọt xen kẽ nhảy múa trên bề mặt hỷ bào —— nguồn gốc quỷ quái của "Thần Lang Quan" nằm ở những ký tự máu đó.
Chữ máu va chạm với ánh sáng mật chú, khói xanh bốc lên nghi ngút, xương ngón tay Vệ Ách căng thẳng, nhẫn nhịn nhiệt độ trong cơ thể, dốc sức kiểm soát dây máu.
Chủ Thần lại phớt lờ khói xanh trên hỷ bào, ngón tay vẫn ấn chặt vào làn da hơi lạnh của cậu.
Cho đến khi phù chú phức tạp khắc trong da thịt Vệ Ách, hắn mới rút tay về.
Hắn vừa thu lực về, chữ máu trên hỷ bào của Thần Lang lóe ra ánh máu.
Ánh máu phá tan ánh sáng mật chú, muốn áp chế khóa sắt muốn cắn trả.
Sức lực đặt ở sau gáy đột nhiên biến mất, hai vai Vệ Ách chợt nhẹ nhàng.
Tay trái cậu tiếp tục khống chế khóa máu, đao Hộ Tát đảo ngược, không chút dự khoét sau gáy mình ——
Cậu không thấy Chủ Thần đã làm gì, nhưng thứ Chủ Thần để lại trong cơ thể cậu có thể là thứ gì tốt chứ?
Vệ Ách thà mang theo "chú ấn của Sơn Vương", cũng không muốn cho Chủ Thần để lại thứ gì trong cơ thể cậu.
Lưỡi đao Hộ Tát lóe lên trong bóng tối, Vệ Ách ra tay rất nhanh nhưng dường như hắn có thể hiểu được suy nghĩ của Vệ Ách.
Trong bóng tối, một bàn tay trắng bệch không giống người sống nhoáng lên, trước một bước bắt lấy cổ tay cậu.
Mũi đao Hộ Tát sắc bén lướt qua làn da của Vệ Ách, chỉ cách làn da còn một tấc.
"Mày đã từng bị tao nếm rồi, giờ lại muốn để cho thứ rác rưởi đó nhúng chàm mày?"
Mái tóc dài đen nhánh xõa xuống đầu vai.
Trong bóng tối, khuôn mặt trắng bệch của Chủ Thần nhìn như thân thiết, nhưng thực ra đang ác ý áp vào gò má của Vệ Ách.
Giọng hắn dịu dàng bông đùa: "...!Mày chịu giữ lại đồ của tao hay không, đừng tưởng mày có quyền quyết định."
Mu bàn tay cầm đao chợt nổi lên gân xanh.
Vệ Ách nhắm mắt lại.
Ngay sau đó, xích sắt đỏ lóe lên, lao thẳng vào mặt Chủ Thần.
Khi hệ thống nhắc nhở "chú ấn của Sơn Vương" vang lên, sắc mặt của cả nhóm Giải Nguyên Chân, Trần Trình đều thay đổi.
Chú ấn.
Đó là thứ mà người chơi Quỷ Thoại sợ nhất khi gặp trong phó bản.
Quỷ quái bình thường thì người chơi còn có cơ hội liều chết đánh cược một lần, còn chú ấn này, nếu không thời giải trừ thì sẽ chết mà không rõ lý do.
Thứ gì đó thuộc hệ nguyền rủa lại dễ xâm nhập hơn những thứ thuộc loại bạo lực, còn về chú ấn của "Sơn Vương" vừa nghe đã biết hy vọng giải được rất mỏng manh.
Tinh thần của một người chơi bình thường đã bị kéo căng đến cùng cực trong hầm mỏ tối tăm.
Ngay khi nghe tiếng nhắc nhở của hệ thống, anh ta hoàn toàn suy sụp, nằm liệt tại chỗ trong hầm mỏ, lớn tiếng khóc: "Mới vừa bước vào phó bản đã trúng chú ấn, chúng ta không sống nổi, chắc chắn sống không nổi ——"
Hầm mỏ hẹp dài làm âm thanh tụ lại, nhưng cũng khiến âm thanh áp sát vô cùng kỳ dị đáng sợ.
Đoàn người vốn không hiểu sao lại trúng "chú ấn của Sơn Vương" thì rợn cả tóc gáy.
Bị tiếng khóc tang quấy nhiễu, ngay cả bọn Cao Hạc cũng có chút buồn phiền lo lắng.
Trần Trình là người nóng nảy nhất, cậu ta định đá người khóc tang này.
Giải Nguyên Chân còn chưa kịp ngăn cản, phía sau liền tuôn ra tiếng xích sắt và tiếng lưỡi đao.
Cả nhóm Giải Nguyên Chân hoảng sợ, tưởng Vệ Ách đến chậm gặp phải quỷ quái bèn giơ đuốc nhìn lại.
Ánh lửa vừa chiếu qua, vẻ mặt lo lắng của mọi người đột nhiên đông cứng lại.
Mọi người thấy trong quặng mỏ chật hẹp, thanh niên tóc bạc lấy đầu gối đá vào chàng trai tóc đen mắt bạc mặc hỷ bào vào vách tường.
Đao Hộ Tát dính máu không chút thương tiếc đâm vào ngực người sau.
Trong bóng tối, chàng trai đồ đỏ bị đập vào tường đẹp đến mức khiến người rúng động, hắn vung tay lên bắt lấy lưỡi đao Hộ Tát bằng tay không.
Một tay khác đè lại sau gáy thanh niên tóc bạc, đôi môi mỏng lướt qua hàm dưới của thanh niên, bảo đao Hộ Tát của A Xương bén đến mức cắt được cả xương lại chẳng lọt vào mắt "hắn".
Dáng người chàng trai mặc hỷ phục cao lớn, xương ngón tay thon dài luồn vào mái tóc bạc của Vệ Ách.
—— "hắn" đè mạnh Vệ Ách vào tường, mặc kệ lưỡi đao muốn giết hắn của Vệ Ách mà cúi người nghiêng đầu, cắn thẳng vào cổ Vệ Ách.
Mái tóc đen buông xõa, xương ngón tay dính máu của chàng trai đầy sức mạnh và sự chiếm hữu.
Tiết côn trong tay Trần Trình "keng" một tiếng rơi xuống đất.
Tiếng kim loại thanh thúy vang vọng trong hầm mỏ, đột ngột xua tan nỗi lo lắng che phủ trên đầu mọi người khỏi "chú ấn Sơn Vương".
Thanh niên tóc bạc lạnh như băng, vô cảm nhìn về phía họ.
Cậu bị chàng trai mặc hỷ phục đè ở dưới thân, con người màu đỏ sậm giãn ra, khủng khiếp hơn người bình thường.
Người chơi bình thường vừa nãy còn đang khóc tang liền hoảng hốt.
Anh ta không còn đau đầu, tinh thần cũng không còn suy sụp, lập tức đứng phắt dậy.
—— nếu anh ta